Bầu không khí trong hành lang trở nên căng thẳng, bỗng nhiên vang lên một tiếng cười khẽ.
"Nhìn lớn lên? Lời nói của chủ tịch Tống buồn cười thật đấy. Lẽ nào không phải vì muốn dựa thế nhà họ Yến, nhà họ Tống mới trăm phương ngàn kế tiếp cận sao, còn tự cho mình là trưởng bối? Giờ nhà họ Yến sụp đổ, ông còn có thể thoải mái nói ra như vậy?"
Người lên tiếng là Cố Tiểu Tây, từ thái độ của Yến Thiếu Ngu, cô đã xác định được lập trường nhà họ Tống, hơn nữa, Tống Lâm rõ ràng là một người khẩu phật tâm xà, nếu có cơ hội, ông ta sẽ nhất định dốc hết sức diệt trừ Yến Thiếu Ngu.
Người như vậy cô cần gì nể mặt mũi, chó được cho ăn còn biết vẫy đuôi, Tống Lâm thì sao? Dùng quyền có được nhờ đạp lên nhà họ Yến để giáo huấn Yến Thiếu Ngu, loại hành vi vô sỉ khiến người ta chán ghét.
"Cô!" Sắc mặt Tống Lâm cực kỳ khó coi, nhìn thấy Cố Tiểu Tây, lửa giận trong lòng dâng l3n đỉnh điểm.
Chuyện nhà họ Tống dựa thế nhà họ Yến người ở thủ đô đều biết, nhà họ Yến sụp đổ, nhà họ Tống thăng chức, mờ ám trong đó ai mà không nhìn ra? Nhưng mọi người chỉ nghị luận đôi ba câu mà thôi, nào dám nói công khai?
“Một người nhà quê như cô thì biết gì mà nói dựa thế? À, tôi quên mất, trước đây cô muốn bám lấy con trai tôi nhưng không thành, trong lòng ghi hận tôi, giờ lại bám lấy Thiếu Ngu, nên cô mới dám nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604747/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.