Yến Thiếu Ngu nhìn Cố Tiểu Tây nghiêm túc nói: “Không nhớ rõ.”
Anh biết người này cũng vì Bạch Kính, còn cụ thể cô ta như thế nào anh thật sự không để trong lòng.
Cố Tiểu Tây nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh, có chút buồn cười.
Từ khóe mắt đến đuôi lông mày của cô đều tràn ra sự ngọt ngào, rất rực rỡ, khiến cho Yến Thiếu Ngu cũng không nhịn được mà mặt mày dịu đi.
Đột nhiên, Cố Tiểu Tây nhớ tới lúc nói chuyện với Lâm Cẩm Thư, nụ cười trên mặt cô nhạt đi, đưa tay sờ ngực anh, nghiêm túc nói: “Trên đường anh đến tỉnh H xảy ra chuyện gì sao?”
Việc này cô không chỉ nghe được từ miệng của Lâm Cẩm Thư, đời trước cô cũng đã xác nhận.
Viên đạn đi sượt qua vị trí trái tim của Yến Thiếu Ngu, chỉ cần chệch một xíu là giờ người lạnh ngắt rồi.
“Anh gặp mai phục.” Yến Thiếu Ngu vốn không muốn nói, nhưng anh không muốn lừa gạt Cố Tiểu Tây.
Cố Tiểu Tây cau mày, ngước lên nhìn anh: “Bị thương ở đâu? Để em xem.”
Yến Thiếu Ngu ho nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn sang bên cạnh, nắm tay cô nói: “Đã không sao rồi, vết thương đã lành, bình thường tham gia huấn luyện cũng không có vấn đề ỳ, em yên tâm đi. Đúng rồi, mấy đứa Thiếu Ương sao rồi?”
Anh không muốn nói quá lâu về vấn đề bị thương, hơn nữa, thật sự muốn kiểm tra thì cũng phải để sau khi kết hôn, lúc này cởi quần áo nhìn thì phải nói như thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604717/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.