Khi họ rời đi, cánh cửa sắt kêu cót két đóng lại.
Bên ngoài trời sáng sủa, tuyết lớn bay lả tả đã nhuộm mặt đất thành một màu trắng bạc.
Cố Tiểu Tây đánh giá bốn phía xung quanh, nơi này là một thôn xóm rất bình thường, ngoại trừ nơi này được rào sắt vây quanh để giam giữ con tin thì những nơi khác đều là những ngôi nhà gạch nung không đáng chú ý, còn cũ nát hơn so ngôi nhà kém cỏi nhất ở đại đội sản xuất Đạo Lao Tử.
Mà trông coi sắt lá phòng, cũng không phải cô tưởng tượng kẻ liều mạng, đều chỉ là một chút cầm cuốc người bình thường.
Hình như bọn họ rất kính trọng anh Hình này, vừa nhìn thấy gã ta đi ra, cả đám đều cúi đầu chào hỏi.
Cố Tiểu Tây cố ý tìm kiếm xung quanh đám người nhưng không tìm thấy người phụ nữ tóc ngắn mà mình mang đến. Cô hạ mắt nhìn Hổ Tử đang cầm tay mình, ở đây nó không sợ hãi một chút nào, ngược lại còn cười với người trông coi.
Xem ra ở đây quả thật có một số bí mật ẩn giấu mà cô không biết, chỉ là không biết anh Hình ở đằng trước mình đóng vai trò gì. Cố Tiểu Tây ngước mắt lên, lẳng lặng nhìn bóng lưng Hình Kiện một chút.
Dường như Hình Kiện cảm nhận được điều gì đó nên quay đầu lại nhìn Cố Tiểu Tây một chút, rồi chỉ vào căn nhà trước mặt, nói: "Đi vào đi."
Cố Tiểu Tây không nhúc nhích, cô lặng lẽ nhìn gã ta, khóe miệng Hình Kiện giật một cái:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604683/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.