Nói xong, cô đóng sầm cửa lại, chặn Tống Kim An á khẩu không nói nên lời, cũng chặn ánh mắt tràn đầy hận ý và sỉ nhục của Hoàng Thịnh lại. Cô nghĩ trải qua chuyện này, giữa anh ta và Tống Kim An sẽ sinh ra khoảng cách.
Ngay khi cánh cửa đóng lại, Bạch Mân tựa như bị rút hết sức lực, ngồi trên giường đặt gần lò sưởi không nói một lời.
Cố Đình Hoài ngồi bên cạnh Bạch Mân, thấy cô ấy không có hứng thú thì không khỏi mỉm cười, đưa tay véo má cô ấy: "Được rồi, mau ăn cơm, hôm nay là ngày lành chúng ta đăng ký, em không vui sao?"
Bạch Mân nhìn anh ấy không bị ảnh hưởng một chút nào, không khỏi cười một tiếng: "Vui vẻ."
Cố Tiểu Tây ăn vài miếng đồ ăn Bạch Mân nấu, tán dương: "Tay nghề của chị dâu em rất tốt, sau này khi có cơ hội, chúng ta có thể cùng nhau mở một nhà hàng, nhất định sẽ kiếm được tiền. Lúc này mà, anh cả được hưởng lộc ăn rồi."
Nghe cô nói, Bạch Mân che miệng cười một tiếng: "Nào có khoa trương như vậy?"
Mọi người cười nói, chẳng mấy chốc đã quên chuyện Hoàng Thịnh và Tống Kim An ra sau đầu.
Sau khi ăn sáng xong, ba người bọn họ đi đến công xã Hoàng Oanh.
Bọn họ sẽ đến Nhật Báo Quần Chúng để đăng giấy chứng minh đoạn tuyệt quan hệ trước, sau đó đưa ra tuyên bố thông báo xem như giải quyết quan hệ với nhà họ Bạch, cho dù nhà họ Bạch có tới cửa thì cũng không thể nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604631/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.