Hai đại đội vốn sát bên nhau, nói chuyện một hồi đã đến đại đội Phàn Căn.
So với đại đội sản xuất Đại Lao Tử, kiến trúc của đại đội Phàn Căn có vẻ nghèo hơn một chút, dù là chỗ chăn nuôi hay là văn phòng của đội sản xuất đều trần trụi, từ nơi này có thể nhìn thấy cuộc sống của các xã viên không hề dễ dàng.
Nhà họ Bạch ở phía đông của đại đội, căn nhà vô cùng cũ kỹ, có mấy gian nhà đất nhỏ, gạch được xây bằng bùn đất, trong sân cũng rất lộn xộn. Uông Tử Yên và Kim Xán nhìn Bạch Mân, không thể tin được một cô gái như vậy lại sống ở nơi này.
Bạch Mân nhận thấy ánh mắt của họ, cũng không cảm thấy xấu hổ, chỉ là mệt mỏi, mệt mỏi từ trong ra ngoài.
Từ nhỏ đến lớn, khoảng thời gian thoải mái nhất, vui vẻ nhất, luôn ở bên ngoài ngôi nhà này.
Bạch Mân hít sâu một hơi, cô ấy vừa mới cố chấp đi theo Cố Đình Hoài rời đi, đã chọc giận cha mẹ và Hoàng Thịnh, lúc này trở về không chừng sẽ gặp phải chỉ trích gì đó. Cho dù trong lòng sợ hãi, cô ấy cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Đúng như lời Cố Tiểu Tây nói, cả đời người, luôn phải vì thứ mình muốn mà lựa chọn.
Cô ấy đã có quyết định của mình, sẽ vì nó mà đối kháng đến cùng. Những năm qua cô ấy đã chịu đựng quá quá nhiều, không muốn tiếp tục đi theo con đường mà họ sắp xếp nữa. Cô ấy là một cá thể độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604610/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.