Cố Tiểu Tây vớt sủi cảo đã được luộc chín ra, sau đó thuận tiện bưng lên món ăn ở cạnh bên ra theo rồi nói với Lôi Nghị: "Tiểu Lôi, phiền em ăn cơm cùng với anh ba và Thiếu Ương ở buồng trong nhé."
Lúc cô múc đồ ăn cũng múc nhiều thêm một phần là vì lý do này.
Thiếu Ương không thể ra ngoài, hơn nữa cho dù có thể đi ra thì cô cũng không muốn để cho Cố Ngân Phượng và mấy người khác dùng ánh mắt khác thường nhìn cậu ấy, cùng với việc để cho cậu ấy đi ra để mệt mỏi về việc xã giao thì gọi vài người vào buồng trong ăn cơm cùng cậu ấy còn hơn.
Lôi Nghị lại rất vui vẻ, gật đầu cười nói: "Được, chị Tiểu Tây, chị đưa đồ ăn cho em đi."
Quan hệ giữa anh ấy và Yến Thiếu Ương rất tốt, do vậy nên cũng gọi cô một tiếng "chị Tiểu Tây" theo đối phương. Trên thực tế thì tuổi của cô lại nhỏ hơn anh ấy, nhưng không hiểu sao khi ở trước mặt cô thì anh ấy luôn có cảm giác bản thân bị đè một đầu.
Đồ ăn vừa được bưng vào nhà thì Cố Tiểu Tây đã lui ra sau, cô ra bên ngoài nhìn một hồi, đôi môi đỏ mọng khẽ mím, sắc mặt có chút không tốt.
Cố Đình Hoài đã đi thật lâu, đến bây giờ vẫn chưa trở về, có thể là trên đường đi tìm Bạch Mân cũng không hề thuận lợi, không biết là bị làm khó dễ ở nhà họ Bạch hay là đã gặp Hoàng Thịnh.
Mặc kệ là trường hợp nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604597/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.