Cố Chí Minh thở phào nhẹ nhõm, ông ấy nhìn Bạch Mân và cười nói: "Thời gian cũng trễ rồi, hôm nãy Tiểu Bạch hãy ở lại nhà chú ăn cơm đi, mấy đứa Tiểu Lôi cũng ở lại ăn cơm nha, hôm nay mấy đứa cũng vất vả rồi."
Cố Nguyệt ánh quay người về phòng đọc sách, lúc đi vào trong, cô ném lại một câu: "Anh cả nấu cơm đi."
Còn hai trang sách cô vẫn chưa hiểu được đã phải ra ngoài giúp đỡ giải quyết chuyện đánh nhau, cho nên việc nấu cơm giao cho Cố Đình Hoài. Tay nghề của anh ấy khá tốt, ít nhất cũng có thể làm cho những người có mặt tại đây ăn no.
Khoảng nửa giờ sau, Cố Tiểu Tây thấy cơm đã được nấu xong.
Cố Đình Hoài nghiêm túc thực hiện tiêu chí tiết kiệm cho nên cơm chiều chỉ nấu cháo loãng và nướng thêm một ít bánh bột ngô.
Bánh được làm từ bột ngô trộn với tiểu mạch, không có rau xào nên anh ấy đã vớt dưa muối có sẵn trong nhà ra cắt nhỏ, bữa cơm chiều xem như hoàn thành.
Chẳng qua chỉ mấy món này cũng ngon hơn thức ăn mà đám Lôi Nghị ăn ở những hộ xã viên mà họ ở nhờ.
Bọn họ chỉ ở điểm thanh niên trí thức vài ngày đã đổi sang nơi khác, quan hệ giữa Lôi Nghị, Kim Xán và Uông Tử Yên khá tốt nên đã cố tình chọn ba hộ gia đình liền kề để làm hàng hàng xóm với nhau. Việc bọn họ kịp thời giúp Cố Đình Hoài kịp chỉ là trùng hợp thôi.
Chính Cố Đình Hoài đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604587/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.