Hai người vừa nói xong, Cố Tiểu Tây cũng kéo rèm lên.
Cô nhìn về phía Cố Chí Phượng, cảm thấy không còn lời nào để nói: "Cha à, thím Mỹ Hoa đã nói gì với cha thế?"
Cố Chí Minh ngượng ngùng cười, ông ấy liếc nhìn ra bên ngoài và hỏi: "Con về rồi, vậy anh cả của con đâu?"
Cố Tiểu Tây chỉ ra phía sau: "À, anh ấy đang đánh nhau ở phía sau."
"Đánh nhau?"
"Anh cả đánh nhau?"
Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài động loạt lên tiếng, cả hai đều hơi ngạc nhiên. Từ nhỏ đến lớn, Cố Đình Hoài cực kỳ chín chắn, luôn gánh vác trách nhiệm của người làm anh cả trong gia đình. Anh ấy làm việc rất chăm chỉ, từ trước đến nay chưa từng đánh nhau.
Lúc bọn họ đang nói chuyện Cố Đình Hoài và đám người Bạch Mân bước vào.
Vừa nhìn thấy gương mặt lấm lem của Cố Đình Hoài, Cố Tích Hoài đã trợn mắt há mồm: "Anh cả giỏi lắm!"
Cố Chí Phượng nhíu mày: "Sao lại đánh nhau? Con đánh nhau với ai?"
Cố Đình Hoài che mặt, trả lời qua loa: "Con không sao, không đau chút nào, mọi người đừng hỏi nữa."
Rõ ràng Cố Chí Phượng không dễ lừa gạt như vậy, ông ấy đặt hạt óc chó trên tay xuống, nghiêm túc nói: "Rốt cuộc chuyện này là sao?"
Từ khi các con còn nhỏ, Cố Chí Phượng đã dạy con không được thực hiện những hành vi bạo lực, mỗi lần đánh nhau đều phải có lý do. Nếu ông ấy cứ nhẹ nhàng cho qua, vậy sau này anh ấy sẽ hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604585/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.