Mấy ngày nay cô luôn chờ cảnh sát nhân dân hoặc bí thư chi bộ đến tìm hiểu tình hình vụ việc Điền Tĩnh nhưng vẫn không thấy ai tới cửa, mấy ngày trôi qua rồi, không biết có phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không.
Tống Kim An và Hoàng Thịnh, cũng chưa trở về.
Vài ngày không lên huyện, cảm giác tin tức bế tắc, thôi, đợi ngày kia cô vào huyện đưa đồ cho Yến Thiếu Ngu thì đi nghe ngóng một phen, tới đồn công anh hỏi han tình hình. Nhân chứng, vật chứng đều bày ra đấy, Điền Tĩnh mà trốn được trách phạt thì cũng không hay lắm nhỉ?
…
Buổi tối, Cố Tiểu Tây có một giấc mơ, là một cảnh từng xảy ra ở hiện thực.
Kiếp trước, ruộng sắn bị Điền Tĩnh phát hiện, các xã viện của đại đội sản xuất Đại Lao Tử cùng nhau lên núi đào sắn, cô cũng không ngoại lệ, dù lúc đó còn chìm trong đau khổ cha bị bắt, cả ngày đều trong trạng thái hoảng hốt.
Ngày ấy, cô theo lệ thường đeo giỏ trúc lên núi, tình cờ đụng phải Yến Thiếu Ngu.
Lúc đó cô đã kết hôn rồi, cũng không trò chuyện gì với Yến Thiếu Ngu, chỉ xem anh như người dưng từng gặp vài lần. Thấy cô, vẻ mặt anh vô cùng lạnh lẽo, xem cô như không khí, quay người lên núi.
Cô đã không còn tâm tư thiếu nữ đi so đo với Yến Thiếu Ngu, hai người một trước một sau bước đi, im lặng không lên tiếng.
Chẳng biết đã qua bao lâu, cô nghe thấy tiếng bước chân truyền đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604529/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.