Yến Thiếu Ngu chỉ nhìn một cái lập tức dời tầm mắt đi, cầm lấy ly rượu trước mặt uống một ngụm.
Môi anh khẽ nhếch lên, cục xương ở cổ họng chuyển động, lông mi che mất thần sắc trong ánh mắt, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Vạn Thanh Lam là một người nói rất nhiều, sau khi cụng ly với Cố Tiểu Tây, mượn men rượu càng thêm can đảm hơn, cô ấy chống cằm nói: “Sắp hết năm rồi, ôi, lại già thêm một tuổi rồi, cũng không biết đến khi nào mới có thể tìm được đối tượng.”
Lúc nói lời này, ánh mắt cô ấy cũng không nhịn được liếc nhìn Cố Đình Hoài đang ngồi bên cạnh, hiển nhiên đang cố ý ám chỉ.
Cố Đình Hoài là một người ngay chẳng, chẳng hề nhận ra ý tứ trong lời nói của Vạn Thanh Lam, chỉ xem như cô ấy đang xúc động, suy nghĩ một chút, nói: “Cô còn trẻ, sớm muộn gì cũng sẽ gặp được người tốt thôi, đừng sốt ruột.”
Nghe thấy lời này, khoé miệng Vạn Thanh Lam giật giật, cầm chai rượu trên bàn rót một ly, lẩm bẩm trong miệng: “Đồ đầu gỗ!”
“Gì cơ?” Cố Đình Hoài lập tức sửng sốt, không hiểu.
Diêu Mỹ Lệ ngồi bên cạnh Cố Đình Hoài khẽ cắn cắn môi, đột nhiên lên tiếng: “Anh cả Cố, tôi kính anh một ly.”
Cố Đình Hoài quay đầu nhìn cô ta, không rõ nhưng cũng không từ chối, chỉ xem như bạn của em gái nên anh ấy khách sáo một chút, ly rượu của hai người chạm vào nhau, trong không khí ngoại trừ mùi rượu thoang thoảng còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604525/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.