Thôi Hòa Kiệt khéo đưa đẩy, quen a dua xu nịnh, gã muốn ở lại đại đội sản xuất Đại Lao Tử lâu dài, đương nhiên cũng không muốn đắc tội bí thư chi bộ. Tình huống hôm nay tất cả mọi người đều rất rõ ràng, ai nói chuyện này ra thì người đó đang làm khó đại đội.
Cô không đành lòng làm khó bí thư chi bộ, nhưng điểm thanh niên trí thức không sửa thì phiền toái sẽ chỉ càng nhiều. Thôi Hòa Kiệt thì hay rồi, nhất định phải để cô tự tay đâm dao vào ngực bí thư chi bộ, còn tưởng đời này gã đã có chút lương tâm, hóa ra vẫn là chó không đổi được tật đớp cứt.
Thôi Hòa Kiệt như thể không thấy vẻ không vui của Cố Tiểu Tây, hỏi: “Làm sao vậy? Biên tập Cố không muốn giúp việc này sao?”
Gã cũng không phải cố ý làm khó dễ Cố Tiểu Tây, chỉ là đúng như cô suy nghĩ, gã lo lắng chuyện nhà cửa ở điểm thanh niên trí thức, nhưng thật sự không muốn ra mặt làm kẻ ác, cho nên không thể không đẩy người bản xứ như Cố Tiểu Tây ra làm bia đỡ đạn.
Cố Tiểu Tây mỉm cười nhàn nhã, gật đầu nói: “Được, đi thôi, tôi đi với anh.”
Thôi Hòa Kiệt thở phào nhẹ nhõm, lên tiếng chào mọi người, rồi tự mình đi đến nhà của bí thư chi bộ. Cố Tiểu Tây chậm rãi theo ở phía sau, hai người một trước một sau, rời khỏi điểm thanh niên trí thức.
“Có phải chị Cố tức giận rồi không?” Kim Xán nhìn bóng lưng Cố Tiểu Tây, nhỏ giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604489/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.