Chẳng bao lâu có người chần chừ nói: "Bí thư chi bộ, nếu con bò kia chết thì phân chia như thế nào?"
Một viên đá kích thích ngàn tầng sóng.
Lời này vừa được thốt ra, bầu không khí bỗng trở nên vi diệu, ban đầu các nhóm xã viên vì bò khó sinh mà lo lắng nhìn nhau, sau đó đều bắt đầu tính toán, dựa theo tục lệ ngày xưa, bò chết sẽ lột da chia thịt cho các hộ gia đình, lần này nhất định cũng sẽ không có ngoại lệ, bây giờ câu hỏi đã xuất hiện, một con bò lớn như vậy nên chia bao nhiêu? Nên chia thành mấy phần? Điều này đều có ý nghĩa của nó.
Vẻ mặt của Vương Phúc lẫn chú sáu đều khó coi, bò còn nhắm mắt đấy, thế mà mọi người đã bắt đầu tính toán?
Vương Bồi Sinh ảo não lớn tiếng nói: "Được rồi,mọi người trở về hết đi."
Còn có người khó chịu, muốn nói cho ra lẽ lại thấy Vương Phúc quay đầu lại nhìn về phía mọi người, giọng nói không cao không thấp, lại vô cùng nghiêm túc: "Chủ nhiệm Vương nói rồi mà mấy người không nghe hiểu sao? Tất cả về đi, đừng ở đây chướng mắt nữa."
Hai con trâu trong đội thành rất hiền lành, tính cách ôn thuần, chưa bao giờ công kích người, một ít thiếu niên ở đây khi còn bé thậm chí đều cưỡi nó lớn lên, không biết những người này làm sao nhẫn tâm nói ra những lời này trước mặt trâu sắp chết!
Đội lý đích hai đầu ngưu thành thật trung hậu, tính cách ngoan ngoãn, trước nay chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604465/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.