Kim Xán ăn từng miếng nhỏ, nghe mấy người bọn họ nói chuyện cũng nhỏ giọng lên tiếng: "Làm quân y không dễ chút nào?"
Lúc cô ấy nói xong cả bầu không khí đều yên tĩnh, mọi người ngồi xung quanh đều nhìn về phía cô ấy.
Hai má Kim Xán bỗng chốc đỏ bừng, vội vàng đặt bát đũa xuống xua tay giải thích: "Chị Cố, em…em không phải cố ý nhắc tới để đả kích chị, em, chỉ là em sợ chị…sợ chị quá vất vả thôi."
Giọng Kim Xán nói càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng đầu cũng cúi gằm xuống.
Lôi Nghị nhéo tay của cô ấy, dở khóc dở cười nói: "Không sao mà, chị Cố sẽ hiểu."
Yến Thiếu Ly cũng gật đầu hùa theo an ủi: "Đúng đó Tiểu Xán à, đừng lo lắng như vậy, tất cả mọi người đã trải qua nhiều chuyện như vậy rồi sợ cái gì chứ? Có điều tôi thấy cô nói cũng có lý, học y quá khó, Tiểu Tây, chị cũng nên có cuộc sống của riêng mình."
Cô ấy rất vui mừng khi có một người quan tâm anh cả, quý trọng anh, thích anh như vậy, nhưng mà Cố Tiểu Tây quá tốt, cô ấy cũng không hy vọng cô vì anh cả mà phải hy sinh nhiều như vậy, không cần phải nghi ngờ gì cả con đường này thật sự rất gian nan.
Cố Tiểu Tây mỉm cười: "Hy sinh cuộc sống của mình à? Mỗi một lựa chọn của chị đều là vì cuộc sống của chính mình."
Cô đã ngốc nghếch cả kiếp trước rồi, không còn cha, không còn anh trai, đau khổ không nơi nương tựa, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604462/chuong-512.html