Vẻ mặt Cố Tiểu Tây thay đổi, cô cầm cánh tay anh: "Anh đừng xằng bậy, Lý Vệ Đông làm sai, chúng ta chỉ cần mang chứng cớ đến báo cáo công xã là được rồi, không cần anh phải ra mặt. Anh mà hành động, sẽ rất dễ gặp chuyện không may."
Tính chất chuyện này tương tự với chuyện của Điền Tĩnh, bọn họ đều đáng chết vạn lần, nhưng nếu đã muốn báo thù, cần phải tìm cơ hội, không thể xúc động.
Yến Thiếu Ương vội hỏi: "Đúng rồi anh cả, anh không được kích động, khi đó em không giữ lại chứng cứ gì, nếu không cũng sẽ không ở đại đội Liễu Chi, không đi đăng báo, hơn nữa trong khoảng thời gian ở đây, chúng em không phải không thu hoạch được gì."
Cố Tiểu Tây ngước mắt nhìn cậu ấy: "Thu hoạch?"
Giọng Yến Thiếu Ương có hơi mệt nhọc, cậu ấy nói: "Tiểu Nghị, cậu nói đi."
Lôi Nghị gật đầu, anh ấy ngượng ngùng gãi gáy, nói: "Anh cả Yến, chị Cố, em là Lôi Nghị, hai người gọi em là Tiểu Nghị là được rồi!"
Cố Tiểu Tây gật đầu, cô lắng nghe: "Tiểu Nghị, mọi người có phát hiện gì về đại đội Liễu Chi?"
Lôi Nghị thu lại nụ cười, anh ấy nghiêm túc gật đầu: "Lúc bọn em lên núi có gặp phải người của đại đội Liễu Chi, biết được một việc từ trong miệng bọn họ. Lý Vệ Đông này không đơn giản như vậy, hình như ông ta có qua lại thân thiết với mẹ mìn!"
Vẻ mặt Cố Tiểu Tây khựng lại, cô nghiêm mặt nói: "Mẹ mìn?"
Lôi Nghị gật đầu: "Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604381/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.