Điền Tĩnh khoe khoang như thế, thế nhưng cũng chỉ muốn thay đổi tiếng tăm của mình trong đại đội, đáng tiếc thông minh quá sẽ bị thông minh hại, cô ta chỉ biết trên núi có ruộng sắn, thế nhưng lại không biết vị trí cụ thể, bây giờ lại rơi vào tình cảnh khổ sở thế này.
Thế nhưng Điền Tĩnh càng chật vật, cô lại càng vui vẻ.
Sắc mặt Điền Tĩnh tái nhợt, đôi mấp máy muốn nói, thế nhưng lại không thể nói ra được một câu đầy đủ để biện minh cho mình, sau khi cô ta tựa vào người Tống Kim An, nhẹ nhàng ngửi mùi trúc nhàn nhạt trên người anh ta, trong lòng lại cảm thấy tốt đẹp ngoài dự liệu.
Đây là lần đầu tiên cô ta sinh ra cảm giác này sau khi tới đây, giống như cho dù trời có sập xuống cũng không cần lo lắng, đều sẽ có anh ta ở đây.
Giờ phút này, Điền Tĩnh nhìn về phía Tống Kim An, trong mắt thoáng hiện lên một tình cảm khác thường.
Cô ta luôn cảm thấy việc mình chuyển kiếp đến thế giới này không phải chỉ là tình cờ, nói không chừng cô ta tới đây là để gặp người đàn ông tên Tống Kim An này đúng không? Ai nói nam chính nhất định phải là của nữ chính? Cô ta đã chuyển kiếp đến đây đấy thôi!
Nghĩ thế, ánh mắt Điền Tĩnh trở nên nóng rực, sâu trong ánh mắt càng thêm vẻ quyết tâm.
Thậm chí cô ta còn mơ hồ sinh ra cảm giác mong chờ sẽ có một trận mưa như trút nữa nổi lên, chỉ cần có thể thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604323/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.