Khi Cố Tiểu Tây cầm giá vẽ đi ra, quả nhiên Yến Thiếu Ngu vẫn chờ ở đó, những thanh niên tri thức khác đều đi cả rồi.
Cô chạy qua đó, mặt mày hớn hở, nhẹ giọng nói: "Chúng ta cũng đi thôi."
Yến Thiếu Ngu nhìn cô, môi mỏng khẽ mím, anh không nói gì, cần lấy sọt tre đi về phía đầu thôn.
"Trong thôn thiếu lương thực, tôi biết một nơi có ruộng sắn, lát nữa sẽ đưa mọi người qua." Cố Tiểu Tây đuổi theo Yến Thiếu Ngu, cô nghiêng mặt nhìn anh, vẻ ngoài của anh thật là ưa nhìn, cho dù mặt lạnh, không hé răng gì cũng khiến người khác mê muội.
Yến Thiếu Ngu nhướn mày: "Củ sắn? Mướp đắng?"
Cố Tiểu Tây gật đầu: "Đúng, một ruộng sắn rất to, luộc chín ăn sẽ rất chắc bụng."
Bước chân của hai người đều vội vàng, nên nhanh chóng đến đầu thôn, bọn họ phát hiện đám người đang nói chuyện ríu rít, mà Điền Tĩnh lại đứng bên cạnh Vương Phúc, không biết cô ta nói gì mà vẻ mặt Vương Phúc có hơi kỳ lạ, ông ta chần chừ nhìn về phía Cố Tiểu Tây đang khoan thai đi đến.
Cố Tiểu Tây híp mắt lại, cô nhìn Yến Thiếu Ngu đứng bên ngoài đám người, cô đi về phía Vương Phúc.
Cô cũng không thèm nhìn Điền Tĩnh, bình tĩnh nói: "Bí thư chi bộ, chúng ta xuất phát thôi?"
Điền Tĩnh ngây ngốc, cô ta nghi ngờ nhìn Cố Tiểu Tây, hỏi: "Bí thư chi bộ, chúng ta lên núi đúng không?"
Vẻ mặt Vương Phúc phức tạp, ông ta thấp giọng nói với Cố Tiểu Tây:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604318/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.