Yến Thiếu Ngu híp mắt lại, ánh mắt sắc bén giống như kiếm, dường như muốn nhìn thấu Cố Tiểu Tây.
Anh thật sự không rõ, tại sao Cố Tiểu Tây lại đối xử với mình khác biệt như vậy, còn hết lần này đến lần khác cứu Thiếu Đường? Cái thích của cô đến từ đâu? Chẳng lẽ trong đó thật sự có thể dùng hai chữ duyên phận để hình dung?
Cố Tiểu Tây cắt ngang suy nghĩ của anh, cười nói: "Này, đây là hoành thánh tôi làm, anh nếm thử xem."
Khi cặp lồng đặt trong túi lưới được nhét vào tay Yến Thiếu Ngu, nó vẫn còn hơi nóng, giống như anh nhận ra đáy lòng có tình cảm phức tạp, nhưng lại không thể sinh ra sự bài xích với người khác.
Lúc này, tiếng chuông bắt đầu làm việc vang lên.
Cố Tiểu Tây ngạc nhiên, cô vẫy tay với Yến Thiếu Ngu, vừa chạy ra đầu thôn vừa nói: "Hôm nay đại đội cho nghỉ, không biết tại sao lại gõ chuông, tôi đi nhìn xem, anh mau về ăn đi, để lát nữa sẽ nguội mất!"
Yến Thiếu Ngu cầm túi lưới đứng im tại chỗ, anh nhìn Cố Tiểu Tây đã đi xa, rũ mắt không biết suy nghĩ gì.
Lúc này, Phan Nhược Nhân đã đi tới, trên mặt cô ta là vẻ trào phúng, cô ta nhìn Cố Tiểu Tây theo tầm mắt của anh, cười lạnh: "Anh nói nhiều như vậy chỉ vì muốn từ chối em, để dây dưa với cô ta?"
Yến Thiếu Ngu xốc mí mắt lên, anh không quan tâm, xoay người đi về phía điểm thanh niên tri thức.
"Đứng lại! Yến Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604313/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.