Cố Tiểu Tây lắc đầu, cầm đồ đạc rồi quay về điểm thanh niên tri thức.
Dọc đường lúc quay về cô lại đụng phải nhóm thanh niên tri thức đi ăn cơm tối xong đang trở về.
Buổi tối bọn họ chia nhau ra đến nhà của Vương Phúc, Vương Bồi Sinh, Hoàng Phượng Anh và Trần Nguyệt Thăng, trùng hợp là cả Phan Nhược Nhân và Tống Kim An đều đến nhà của Trần Nguyệt Thăng, cuộc sống của Lý Siêu Anh không quá suôn sẻ, cô ta gặp ai cũng muốn than thở thêm vài câu.
Vốn dĩ Phan Nhược Nhân luôn có hứng thú với chuyện của Cố Tiểu Tây, giờ gặp phải Lý Siêu Anh, bọn họ dường như trở nên ăn ý với nhau.
"Biên tập Cố đấy à, thật sự tôi không ngờ danh tiếng của cô nổi tiếng ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử như vậy."
Phan Nhược Nhân bước nhanh đến gần Cố Tiểu Tây, nhìn cô cười một cách mỉa mai, giọng điệu cũng nghe ra đầy giễu cợt.
Cố Tiểu Tây khẽ nhướng mày: "Bây giờ cô mới nhận ra à? Tôi còn cho rằng cô nhìn thấy tôi thì đã nghĩ đến rồi chứ."
"Cô." Phan Nhược Nhân khóe miệng co giật, cô ta thật sự khâm phục đối với sự vô liêm sỉ của Cố Tiểu Tây, ý của câu nói đó không phải là thừa nhận mình xinh đẹp sao, còn kiểu như đứng đầu trong tại đội thế nên mới càng nổi tiếng hơn nữa chứ sao.
Tống Kim An đang đi ở phía sau, ánh mắt anh ta nhìn Cố Tiểu Tây cũng vô cùng phức tạp.
Anh ta không tin cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604277/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.