Chuyện Yến Thiếu Ương và Yến Thiếu Li có thể thấy rõ, rõ ràng kiếp trước không hề có chuyện như vậy, thế nhưng kiếp này bọn họ lại được phân đến các đại đội khác, nếu nói trong đó chẳng có chuyện gì mờ ám, cô không tin, rốt cuộc giữa đó đã xảy ra chuyện gì?
Cố Tiểu Tây không hiểu, sau khi về nhà lại nhìn thấy Yến Thiếu Đường đang ăn trứng hấp.
Bây giờ cô bé đã trắng nõn mịn màng hơn, đánh yêu như tuyết, mặc quần áo mới tính, đuôi sam sau đầu xinh đẹp, hoàn toàn không phù hợp với bếp lò được đặt ở xung quanh giường, nhưng trên mặt cô bé chẳng có tí chê bai nào, vui vẻ ăn trứng hấp.
Khi nhìn thấy Cố Tiểu Tây trở về, hai mắt sáng lên như sao: “Chị!”
“Thiếu Đường!” Cố Tiểu Tây đi tới bên mép giường, để mặc Yến Thiếu Đường giang hai tay ra nhào vào lòng cô, hôm nay cô bé đã nặng hơn rồi, cũng không còn dáng vẻ gầy gò như lúc mới tới đây nữa.
“Chị!” Yến Thiếu Đường cười híp mắt, đôi mắt hoa đào nhướng lên, giống hệt Yến Thiếu Ngu.
“Về rồi sao? Đã sắp xếp ổn thỏa cho mấy thanh niên tri thức rồi sao?” Cố Tích Hoài từ trong phòng bước ra, nhìn Cố Tiểu Tây, hỏi một câu.
Mặc dù vừa rồi anh ấy không ra ngoài, thế nhưng lúc ngồi trong sân có nghe người ta nói, hôm nay Cố Tiểu Tây là nhân viên của “Nhật Báo Quần Chúng” đặc biệt phụ trách mấy thanh niên tri thức xuống thôn quê này.
Cố Tiểu Tây gật đầu, vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604267/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.