Bầu không khí căng thẳng.
Cố Tiểu Tây nắm chặt cây bút trong tay, ngẩng đầu nhìn tình hình trước mắt, trong mắt lóe lên chút lo lắng.
Đời trước cô đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều lần, nhưng mà khi đó cô vẫn chưa thích Yến Thiếu Ngu nên không có cảm giác gì cả. Lúc này lại thấy tình hình như vậy, cô chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng dâng trào mãnh liệt, hận không thể tiến lên hung hăng đánh những người này một trận tơi bời.
Ngụy Lạc nhíu mày nhìn đám thanh niên trí thức tính tình như trẻ con này, bà ấy cũng cảm thấy đau đầu.
Vốn dĩ Lưu Tường còn có chút ghen ghét Cố Tiểu Tây vì đã trở thành chủ đề của đám người, nhưng khi nhìn thấy đám con em quyền quý này sắp vung nắm đấm vào mặt nhau thì không khỏi tái nhợt, không gian trong xe chỉ có bấy nhiêu thôi, nếu đánh lây tới cô ta thì phải làm sao bây giờ?
Cô ta vội vàng trốn sau lưng Bùi Dịch, run lẩy bẩy kéo vạt áo của anh ta, nếu biết trước sẽ như vậy thì cô ta đã không tới!
Bùi Dịch và Hoàng Bân Bân liếc nhau, trong mắt hai người đều là vẻ cười khổ, bọn họ là đàn ông, hẳn là nên ra mặt ngăn cản một chút, nhưng tính khí những thanh niên trí thức này nóng nảy, ai biết nếu bọn họ không nghe khuyên bảo, rồi tai bay vạ gió thì sao?
Về phần dẫn đường Thôi Hoà Kiệt, ý định ban đầu của gã là muốn làm hài lòng đám con ông cháu cha này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604257/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.