Cố Tích Hoài nhìn Cố Tiểu Tây với vẻ mặt kỳ lạ: "Trước kia em còn không biết làm mì sợi, nhưng hình như bây giờ như mở mang đầu óc, em có thể làm bất cứ việc gì, cái gì cũng biết, cái gì cũng hiểu, anh cả nói cũng không sai, sau này ai cưới được em thì có thể hưởng phúc."
Cố Tiểu Tây cầm bánh bao nhét vào trong tay Cố Tích Hoài: "Đồ ăn cũng không ngăn nổi miệng của anh sao?"
Cố Tích Hoài bĩu môi: "Anh nói thật mà."
Vừa cắn một miếng, hương vị gà xé phay nấm hương mộc nhĩ bùng nổ trong miệng, phần nhân được ướp vừa phải, phần vỏ bánh rất mỏng, bao bọc phần nhân đủ đầy, mỗi một miếng cắn là một loại thỏa mãn khác nhau.
Cố Tích Hoài liên tiếp ăn ba cái bánh bao lớn, bằng mắt thường có thể nhìn thấy cái bụng anh ấy căng tròn cả lên.
Yến Thiếu Đường cũng cầm một cái bánh bao, ngồi trên bên kia đầu giường gần lò sưởi ăn từng miếng nhỏ, khẩu vị của cô gái nhỏ không lớn, cuối cùng cũng ăn được hơn nửa cái bánh bao thì lại bắt đầu buồn ngủ.
Nhiệm vụ gian khổ là dỗ đứa nhỏ đi ngủ này được giao cho Cố Tích Hoài đã ăn uống no nê.
Cố Tiểu Tây dọn dẹp sạch sẽ, rồi đi ra ngoài đến điểm thanh niên trí thức.
Đại đội sản xuất Đạo Lao Tử, điểm thanh niên trí thức không tính là xa, nó ở ngay cạnh trường tiểu học trong thôn, là một khoảng sân rộng, bên trên cánh cửa treo bảng thông báo, mấy chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604245/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.