Đi dạo dọc đường, Cố Tiểu Tây lại mua cho Yến Thiếu Đường mấy sợi dây buộc tóc màu đỏ.
Khi đi ngang qua một sạp bán vải, lại dừng lại mua mấy thước vải.
Bông vải trong không gian của cô đã tràn lan, đang chuẩn bị đến xưởng bông vải xử lý một chút, dệt vải xong thì để làm quần áo mới. Qua năm mới, nếu như có thể, lại làm mấy cái chăn bông mới tinh, như vậy anh em Yến Thiếu Ngu có đến cũng không mức lạnh cóng.
Cố Tiểu Tây suy tư ở trong lòng, đưa những đồ mua được cho Cố Tích Hoài.
Đi dạo mệt mỏi, mấy người ngồi xuống sạp hoành thánh, hoành thánh da mỏng nhân to, nước canh rất ngon, vào miệng đã lộ vẻ thỏa mãn.
Cố Tiểu Tây đút cho Yến Thiếu Đường ăn hoành thánh, hỏi: “Cha, có phải đội sản xuất sắp nghỉ rồi không?”
Cố Chí Phượng ăn một miếng hoành thánh, gật đầu nói: “Ừ, sắp rồi, hai ngày nữa cũng nên phát lương thực rồi.”
Phát lương thực?
Cố Tiểu Tây nghĩ đến tháng này mỗi khi gặp Vương Phúc và Vương Bồi Sinh, hai người đều mang vẻ mặt u sầu, không khỏi mím môi. Cán bộ đại đội sầu đến nỗi tóc bạc trắng, đợi đến khi không thể phát ra lương thực, còn không biết sẽ xảy ra cảnh hỗn loạn gì.
Vạn Thanh Lam không yên lòng ăn hoành thánh, nghe được cuộc đối thoại của hai người, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tiểu Tây, vẻ mặt chờ mong nói: “Tiểu Tây, đội sản xuất nghỉ, tôi có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604241/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.