Hoàng Bân Bân kinh ngạc nói: “Biên tập mỹ thuật? Rõ rồi, đây là vị trí khan hiếm, trùng hợp tổ ba của tôi đang thiếu!”
Đầu năm nay, mọi người ngay cả đi học cũng khó, chứ đừng nói đến việc học tập một số kỹ năng đặc thù? Trong Nhật Báo Quần Chúng, một biên tập viên mỹ thuật tốt cũng xem như khá được ưa chuộng, hơn nữa tiền lương đãi ngộ còn cao hơn các vị trí khác một chút.
Hoàng Bân Bân nói xong, tiếp tục gặng hỏi: “Tiểu Tây, cô học vẽ ở đâu vậy? Cô đã từng học cấp ba chưa? Hay là trong nhà cô có người biết vẽ? Sao cô vào được Nhật Báo Quần Chúng của chúng tôi thế?”
Cố Tiểu Tây chưa trả lời, Vạn Thanh Lam đã chen tới, chắn ở trước mặt cô mà nói: “Được rồi, Hoàng Bân Bân, anh nói nhiều thật đấy. Tiểu Tây vừa tới, còn chưa có thích ứng đâu, hỏi nhiều như vậy làm gì?”
Nghe vậy, Hoàng Bân Bân mỉm cười ngượng ngùng, quả nhiên đã im miệng.
Vạn Thanh Lam quay đầu mỉm cười với Cố Tiểu Tây: “Tiểu Tây, đi thôi, tôi đưa cô đi nhận đồng phục làm việc và thẻ làm việc.”
Cố Tiểu Tây gật đầu: “Cảm ơn.”
Hai người cùng nhau rời khỏi văn phòng, Vạn Thanh Lam nói: “Sau này mọi người đều là đồng nghiệp, đừng khách sáo như vậy. Tôi tên Vạn Thanh Lam, cũng là biên tập viên nội dung, sau này chúng ta có rất nhiều chỗ cần hợp tác.”
Cố Tiểu Tây khẽ cười với Vạn Thanh Lam.
Vị đồng nghiệp mới này có dáng dấp không cao, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604217/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.