Cố Tiểu Tây nghe giọng điệu nổi giận của Cố Tích Hoài, trái tim cô mềm nhũn.
Từ khi cô trùng sinh đến nay, bởi vì chuyện của Cố Duệ Hoài lúc nào cô cũng gặp rắc rối. Bây giờ đã dùng phương thức quyết liệt để cắt đứt quan hệ nhân quả, nhưng trong lòng vẫn có chút tiếc nuối, cũng may người trong nhà không phải ai cũng không tim không phổi.
Cô nhất định sẽ thay đổi số phận đã định sẵn của anh ba, để anh ấy có thể hạnh phúc cả đời.
Cố Tiểu Tây thu dọn cái rổ một chút, chuẩn bị ra ngoài đến chợ đen ở công xã Hoàng Oanh. Cô gái nhỏ kéo vạt áo của cô không đồng ý buông tay, cuối cùng vẫn phải có Cố Tích Hoài dỗ dành ôm về phòng, lúc này cô mới thở phào, thoát thân rời đi.
Nhưng mà cô vừa mới đi ra ngoài, đã thấy Hoàng Phượng Anh đang vội vàng chạy qua bên này.
Cố Tiểu Tây hơi ngạc nhiên: "Chủ nhiệm Hoàng? Bà đến đây làm gì vậy?"
Hoàng Phượng Anh thở hổn hển, kéo tay Cố Tiểu Tây đi: "Tiểu Cố, cô mau đi với tôi, người của công xã đến rồi! Đều là nhân vật lớn đến đấy! Bọn họ đang ở đại đội kiểm tra thực hư bức tranh tường của cô, đây là cơ hội tốt, cô phải đến đó lộ mặt một phen mới được!"
Nghe bà ấy nói vậy, Cố Tiểu Tây nhướng mày lên.
Người của công xã đến? Nhanh như vậy sao?
Cô còn tưởng ít nhất một tuần sau khi mình vẽ xong tường thì mới có người đến. Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604199/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.