Cô muốn tranh thủ thời gian rảnh rỗi của mình để tiếp tục đến chợ đen chào hàng lương thực và gà, một ngày có thể kiếm thêm mấy đồng tiền, một tháng sẽ có một khoản thu nhập không nhỏ đâu. Dưới tình huống không có công việc đàng hoàng thì không thể miệng ăn núi lở được.
Cô có không gian Tu Di, cho dù đội dân binh có đến chợ đen tập kích, thì cô cũng có thể bỏ đồ vật vào trong không gian, chỉ cần không tìm được vật chứng, không có chứng cứ, thì ai có thể nói cô là đầu cơ trục lợi?
Cho nên, cô đi chợ đen không có gì nguy hiểm, đây vẫn có thể xem là một con đường.
Tuy từ đại đội đến công xã không xa lắm, nhưng mỗi ngày đều mang theo Yến Thiếu Đường bôn ba thì không chỉ có cô mệt mỏi, mà cô gái nhỏ cũng mệt mỏi theo. Bây giờ cô đang là tuổi lớn, trạng thái tinh thần cũng đang từ từ phục hồi như cũ, tất cả đều đang phát triển theo phương hướng tốt lên.
Cố Đình Hoài dừng lại, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thế này đi, để anh đi làm, thằng ba ở nhà chăm sóc Thiếu Đường."
Anh ấy làm anh cả trong nhà, nhẽ ra là phải chăm sóc cho em trai em gái, Cố Tích Hoài là thích đọc sách, mỗi ngày làm việc đã tiêu tốn không ít thời gian, nên không còn thời gian đọc sách nữa. Bây giờ để thằng ba chăm sóc Thiếu Đường, dù sao cũng còn hơn là đi làm.
Quả nhiên, ngay khi nghe thấy lời này, ánh mắt Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604195/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.