Cố Tiểu Tây mỉm cười nhún vai, đúng là Cố Duệ Hoài khiến cho người ta ghê tởm, nhưng hôm nay anh ta không có vì Điền Tĩnh mà bôi nhọ nhà họ Cố, tiết kiệm một ít phiền toái, cô cũng không keo kiệt mà đưa cho anh ta vài lời khuyên.
Đương nhiên, xác suất anh ta không nghe rất lớn.
Nhưng những lời này của cô cũng không phải vì anh ta, mà là vì Cố Chí Phượng.
“Tạm thời không nói anh có thể giữ được mạng hay không, cho dù cắt bỏ chân thành công, anh cảm thấy Điền Tĩnh còn có thể coi trọng anh sao?”
“Đương nhiên, mặc dù anh có lành lặn thì Điền Tĩnh cũng không thể nào coi trọng anh. Sau khi cắt cụt, anh thậm chí không thể mang lại cho cô ta tiền tài để mà lợi dụng. Đến lúc đó, anh xem cô ta có còn thèm nhìn anh lấy một cái không.”
Nói đến đây, sắc mặt Cố Duệ Hoài đã rất khó coi.
Anh ta ngừng động tác, đưa tay sờ sờ bàn chân đau nhói của mình, trong mắt cũng có thêm mấy phần sợ hãi.
Anh ta không sợ chết, nhưng sợ Điền Tĩnh không để ý đến anh ta nữa.
Bỗng dưng, Cố Tiểu Tây vỗ tay một cái: “A! Suýt nữa đã quên một chuyện quan trọng.”
Cô nói xong, như cười như không mà nhìn về phía Cố Duệ Hoài: “Nếu như tôi đoán không sai, lúc ở trung tâm y tế, cô ta hẳn đã không ít lần thuyết phục anh cho cô ta vườn rau sau nhà đúng chứ? Có phải anh ta bảo anh về thuyết phục cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604177/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.