Thứ nhất, Điền Tĩnh muốn dựa vào Cố Duệ Hoài tiếp cận nhà họ Cố, cô cũng có thể lợi dụng điều này để dụ địch vào sâu hơn!
Thứ hai, Cố Duệ Hoài có tình cảm quá sâu nặng với Điền Tĩnh, nếu cô khăng khăng muốn anh ta tỉnh táo thì sợ chỉ là biến khéo thành vụng mà thôi. Cô có thể thuận nước đẩy thuyền để Điền Tĩnh lộ đuôi cáo, để Cố Duệ Hoài tự đập vỡ tất cả bộ lọc với cô ta!
Cô biết Điền Tĩnh một lòng muốn trèo cao, sẽ không bao giờ có hảo cảm gì với Cố Duệ Hoài.
Nếu Cố Duệ Hoài không chịu từ bỏ, nhất quyết muốn tham gia thì chỉ đành đẩy anh ta vào đời sống tình cảm phức tạp của Điền Tĩnh thôi. Không biết Trần Nguyệt Thăng, Nhậm Thiên Tường cộng thêm Cố Duệ Hoài sẽ tạo thành vũng lầy khủng khiếp như thế nào đây?
Nghĩ vậy, trong mắt Cố Tiểu Tây hiện lên một tia lạnh lùng.
Kế hoạch đã xong, nhưng vẫn còn một chặng đường dài phải đi.
Cố Tiểu Tây bình tâm lại, nói: "Cha, anh, nếu như sau này Điền Tĩnh còn đến gần anh hai, chúng ta cũng đừng ngăn cản làm gì."
Cố Chí Phượng uống xong canh, không vui gào lên: "Đừng ngăn cản? Thằng ranh đó còn chưa mọc hết lông, bị con gái nhà họ Điền gặm hết xương mà không hề hay biết. Nếu chúng ta không ngăn cản thì lần này chỉ bị sói cắn chân, lần sau có khi đến cả mạng cũng không còn!"
Cố Đình Hoài cũng nói: "Bé à, anh biết thằng hai đối xử với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604083/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.