Vương Phúc và Vương Bồi Sinh nhìn nhau, hai người không nói nhiều, giúp Cố Tiểu Tây lấy sơn ra. Sau đó chỉ vào mấy bức tường quét vôi trắng rồi nói: “Chính là ở đây, cô tự phát huy sao?”
“Thành!” Cố Tiểu Tây tin chắc, cô cầm bút vẽ một đường ngang nông trên tường, sau đó bắt đầu phác họa.
Trong khi cô làm việc, thời gian vô thức trôi qua.
Buổi trưa, các thành viên đều về nghỉ ngơi nhưng Cố Tiểu Tây vẫn đang làm việc. Vương Bồi Sinh nhìn những đường nét mơ hồ trên tường, trong lòng chợt nhói lên, không phải là không biết cô vẽ cái gì mà là thái độ làm việc nghiêm túc của cô khiến cho ông ấy cảm thấy rất hài lòng.
Vương Bồi Sinh chắp hai tay sau lưng, lớn tiếng nói: “Tiểu Cố, cô về ăn chút gì đó đi, đừng để bản thân mệt quá.”
Cố Tiểu Tây đứng ở trên thang, cô quay đầu nhìn lại rồi lắc đầu cười nói: “Tôi không mệt!”
Nghe cô nói xong, Vương Bồi Sinh cũng không nói gì nữa. Ông ấy nhìn một hồi cũng không hiểu, sau đó quay người trở lại văn phòng.
Vương Phúc cầm hộp nhôm đựng mì trong tay, liếc mắt nhìn ra ngoài: “Cô ấy vẫn đang vẽ tranh à?”
Vương Bội Sinh gật đầu: “Cô bé này làm việc rất nghiêm túc, lời đồn trước kia đều không phải là sự thật.”
Vương Phúc không nói gì, ông ta không có ấn tượng tốt với gia đình Cố Tiểu Tây nhưng nghe nói gần đây gia đình này đã thay đổi, họ bắt đầu đi làm. Dù nói thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3604041/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.