Chương trước
Chương sau
Nội tâm của Hạ Lam Chương như vũng bùn lúc này không biết làm sao để thoát ra.

Đúng lúc này giọng của mẹ Chu Dung Dung ở bên ngoài truyền đến: "Dung Dung, đồ ăn xong rồi nè, con mau mang ra đi."

"Vâng. Đến đây." Chu Dung Dung lên tiếng, rồi nhẹ giọng nói với Hạ Lam Chương: "Tay nghề của mẹ em nổi tiếng khắp đại viện, một chút nữa anh phải ăn nhiều một chút nhé."

Nói xong, Chu Dung Dung xoay người đi bưng thức ăn.

Chu Phong đưa tay khẽ vỗ lên vai Hạ Lam Chương: "Cháu suy nghĩ kỹ đi nhé, xem có muốn làm người hướng dẫn không. Tiểu Hạ, cháu là người thông minh, chú tin rằng cháu sẽ biết nắm bắt cơ hội, cháu sẽ không làm cho chú thất vọng đâu, đúng không?"

Nói xong, ông ta cũng không chờ Hạ Lam Chương trả lời mà đứng dậy đi ngoài.

Hạ Lam Chương kinh ngạc nhìn chén trà đang tỏa ra hơi nóng, bàn tay đưa ra có hơi run rẩy.

Đồ ăn nhanh chóng được mang lên, một bàn đầy ắp bảy tám món có chay có mặn, vô cùng phong phú.

"Tiểu Hạ, dì không biết cháu thích ăn món nào nên làm nhiều một chút, cháu mau nếm thử xem." Mẹ Chu Dung Dung cởi tạp dề ra, vui vẻ lên tiếng.

Hạ Lam Chương lễ phép gật đầu, nhìn một bàn đầy đồ ăn nhưng lại không có cảm giác nuốt không trôi, cuối cùng cũng gắp một đũa thịt xào ớt, ớt đỏ rực, vừa cho vào miệng đã cảm nhận được vị cay nhẹ nhưng khi chạm đến đầu lưỡi thì giống như có tia lửa.

Hạ Lam Chương cảm thấy trong cổ họng có một ngọn lửa cuồng nộ dâng lên, gần như đốt cháy anh ấy.

"Ôi, ớt này cay thật nhưng lại rất ngon!" Chu Phong cũng ăn một miếng, hai mắt sáng lên, thuận tay rót cho mình một cốc rượu trắng, rượu vừa đi qua cổ họng, vị cay càng rõ hơn, bụng cũng chợt ấm hơn.

Chu Dung Dung cũng ăn đến mức không dừng được, vừa nghe thấy Chu Phong khen, nhân tiện nói: "Ớt này là do con mua đó."

Nhắc đến ớt, Hạ Lam Chương đột nhiên nhớ tới lúc ở chợ đen có một cô gái mập mạp giống như Chu Dung Dung, lúc cô cho anh ấy xem số vàng ở trong giỏ, trong đó đồng thời cũng có rất nhiều ớt.

Ăn cơm xong Hạ Lam Chương cũng không muốn nán lại lâu nên đã nói lời tạm biệt rồi rời đi.

Chu Phong đứng ở cửa, sau khi ăn tối trên tay ông ta kẹp một điếu thuốc

lẳng lặng nhìn theo bóng dáng Hạ Lam Chương đạp xe đạp rời đi.

Mẹ Chu Dung Dung nhíu mày hỏi: "Lão Chu, thế nào rồi? Rốt cuộc Tiểu Hạ nghĩ thế nào?"

Chu Phong cười lớn, giọng nói mang theo chút tự đắc: "Còn có thể nghĩ như thế nào chứ? Mặc dù anh trai của nó làm thư ký của phó chính ủy trong quân khu tỉnh S của anh, nhưng mà đây là chuyện của huyện Thanh An, nó không thể nhúng tay vào được."

"Yên tâm đi, nó cũng không phải kẻ ngốc, chúng ta chỉ có một đứa con gái là Dung Dung, nó và Dung Dung kết hôn, là cha vợ - anh còn không mở đường cho nó nữa hay sao?"

Mẹ Chu Dung Dung vui vẻ, lườm yêu ông ta một cái, cảm thấy yên tâm hơn nhiều.

*

Bên kia, Cố Tiểu Tây mới vừa trở về đại đội sản xuất Đại Lao Tử, đã trông thấy Vương Bồi Sinh đang rung chuông ở đầu thôn.

Đây không phải là tiếng chuông tan làm. Lúc này nhóm xã viên đã tan tầm từ lâu, có lẽ còn đang ở nhà ăn cơm.

Vương Bồi Sinh đang rung chuông chấm công, ý muốn nhắc nhóm xã viên nên cầm sổ chấm công đến tập hợp ở chỗ chăn nuôi tìm kế toán để chấm công, mỗi một hộ đều có sổ chấm công, từng người lao động đều có một quyển, trên bìa còn ghi tên từng người.

Kế toán lấy sổ chấm công, sau đó sẽ ghi chú xem ngày đó đã làm công việc gì, bắt đầu làm việc từ ngày nào, ghi chú lại một cách rõ ràng, cuối cùng sẽ ký tên. Chờ đến cuối năm sẽ lấy sổ chấm công nộp lại trong đội để tổng hợp lại, lấy đó làm căn cứ để phân chia lương thực hoặc là đồ ăn.

Cố Tiểu Tây cũng có sổ chấm công, có điều trên đó trống trơn, không có dấu vết ghi chú của công điểm.

"Chủ nhiệm Vương." Cố Tiểu Tây bước đến chào hỏi Vương Bồi Sinh.

"Tiểu Cố à, vừa đến công xã sao?" Vương Bồi Sinh thuận miệng hỏi một câu, lại nói: "Sơn màu dùng để vẽ tường đã chuẩn bị xong rồi, sáng mai cô có thể bắt tay vào làm rồi đấy."

Cố Tiểu Tây gật đầu, cười nói: "Vâng! Cảm ơn chủ nhiệm Vương."

Vương Bồi Sinh quay người chuẩn bị rời đi, bỗng dưng nhớ đến gì đó thì quay đầu lại càng làm Cố Tiểu Tây gọi lại: "Tiểu Cố, chuyện hôm nay cô tố cáo đã có kết quả, trong đội đã đưa ra hình phạt đối với Điền Tĩnh và Trần Nhân rồi đấy."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.