Trần Nguyệt Thăng quay đầu lại nhìn cô ta nhưng chỉ nghỉ là cô ta sợ hãi, còn lên tiếng an ủi: "Đừng sợ, có anh ở đây rồi!"
Điền Tĩnh suýt chút nữa bị tức cười, âm thầm oán thầm trong lòng, loại người này mà cũng có thể làm ánh trăng sáng của nữ chính, có thể thấy khẩu vị của Cố Tiểu Tây này thấp kém đến cỡ nào!
Lôi Đại Chùy nhìn thoáng qua cháu trai, ông ta ngậm điếu thuốc tiến lên, sờ s0ạng trong túi Nhậm Thiên Tường một cái rồi rút ra một chiếc khăn tay.
Ở niên đại này, bất kể là trẻ con hay là người lớn thì đều sẽ mang một chiếc khăn tay trên người, hoặc để lau nước mũi, hoặc để lau miệng. Chiếc khăn tay trên người Nhậm Thiên Tường ngoại trừ dùng chất liệu tốt hơn một chút thì cũng không có gì khác biệt.
Lôi Đại Chùy quay đầu lại, giơ chiếc khăn tay trong tay về phía Cố Tiểu Tây Dương: "Không có gì lạ cả."
Cố Tiểu Tây nhướng mày và bước ra khỏi sân, đi đến bên cạnh Lôi Đại Chùy. Đứng cạnh Lôi Đại Chùy cao lớn cường tráng mà cô không hề thua kém chút nào, cũng không một tí ti thái độ như là chim non nép vào người ta, điều này khiến Trần Nguyệt Thăng dâng lên chút chán ghét trong mắt.
Làm sao một người phụ nữ như vậy lại có đủ can đảm để thích anh ta? Làm sao cô có thể so sánh được với Điền Tĩnh xinh đẹp quyến rũ?
Cố Tiểu Tây cũng không quan tâm Trần Nguyệt Thăng nghĩ như thế nào, cô nhận chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tieu-tay/3603975/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.