Lâm Xảo Xảo có chút khó xử nói: "Chính là cùng em trai của Cố Vi Ngôn có một chút quan hệ...... Mẹ chồng con là người có lòng tự trọng tương đối cường, phỏng chừng là không qua được cửa ải này trong lòng đi."
Lâm Xảo Xảo vừa nói như vậy, Lưu Lam cũng có chút lý giải.
Rốt cuộc mọi người đều là phụ nữ nên bà cũng có chút hiểu được Tào Tuyết nghĩ như thế nào.
"Nguyên lai là lý do này a...... Con vừa nói như vậy mẹ đã hiểu được."
Lâm Quốc Phong ở một bên chậm rì rì nói: "Cho nên nói, đã bảo em không biết tình huống như thế nào thì đừng nên nói bậy."
Lưu Lam trừng mắt nhìn lườm Lâm Quốc Phong một cái, "Anh nói nhiều quá đi, ngày thường làm anh nói một câu sao anh lại không như vậy nói nhiều."
Lâm Quốc Phong: "......"
Phụ nữ đều là lão hổ, không thể trêu vào.
Lưu Lam thở dài, "Nhưng mà mẹ chồng con cũng là người lợi hại, nói đi là đi, nếu là mẹ mẹ khẳng định là không yên lòng, dù sao con cái đều ở chỗ này."
Lâm Xảo Xảo cười nói: "Mẹ không cần nghĩ nhiều như vậy, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, người ta có cách sống tiêu sái của người ta, mẹ có cách sống của mẹ."
Lưu Lam nhẹ nhàng hừ một tiếng, "Cách sống như mẹ thì có cái gì tốt, còn không phải muốn làm lão mụ tử cho con, tới hầu hạ con."
"Ai nói." Lâm Xảo Xảo ôm lấy cánh tay của mẹ mình, "Mẹ là tới hưởng phúc, mẹ là người mẹ tốt nhất, con không muốn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-that-tam-co/990848/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.