Lâm Xảo Xảo lập tức hỏi: "Sự tình giải quyết thế nào rồi?"
Cố Vi Ngôn ôn thanh trả lời: "Vẫn đang giải quyết, em không cần lo lắng."
"...... Sao có thể không lo lắng chứ, sự tình đều nháo lớn như vậy."
"Yên tâm, anh sẽ giải quyết được."
Lâm Xảo Xảo: "Vậy là tốt rồi......"
Cố Vi Ngôn khẽ cười một tiếng, "Đã học xong?"
"Đúng vậy."
"Đêm nay có lẽ anh sẽ trở về muộn một chút, em ngủ sớm đi, không cần chờ anh."
"Dù có muộn bao nhiêu, nếu không phải quá khuya thì em cũng có thể chờ anh."
"Không cần, bên này thời gian yêu cầu tiến hành của anh có chút muộn, em cứ ngủ sớm đi, nếu không ngủ thì vật nhỏ trong bụng sẽ có thể bị mệt mỏi."
Lâm Xảo Xảo suy tư một trận, cuối cùng vẫn đáp ứng rồi, hiện tại làm Cố Vi Ngôn an tâm mới là chuyện quan trọng nhất.
Cô gật đầu, "Được, em an tâm làm việc, không cần lo lắng cho em, em ở nhà thì việc gì cũng không có."
"Ngoan."
Bên kia hình như có người gọi một tiếng "Cố tổng", Cố Vi Ngôn lên tiếng, sau đó nói: "Anh cúp máy trước, nhớ rõ phải đúng hạn ăn cơm."
"Vâng."
Sau khi chấm dứt cuộc điện thoại, Lâm Xảo Xảo nghĩ một mình mình trở về ăn cơm cũng không có ý nghĩa gì, bảo tài xế đem mình đưa về nhà mẹ đẻ bên kia.
Đến trước cửa nhà, Lưu Lam ra mở cửa cho Lâm Xảo Xảo, lo lắng nhìn về phía cô.
"Con đã đến rồi a, mới vừa còn định gọi điện thoại cho con để hỏi một chút đâu."
Lâm Xảo Xảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-that-tam-co/990841/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.