Chương trước
Chương sau
Trên xe, Lâm Xảo Xảo nhìn bóng đêm bên ngoài, nhẹ nhàng ngáp một cái.
Cố Vi Ngôn nghiêng đầu nhìn cô một cái, "Mệt mỏi?"
Lâm Xảo Xảo cười một chút, "Em vẫn ổn a, dù sao thì sáng mai em lại không cần đi làm, ngủ sớm hay ngủ muộn thì cũng không ảnh hưởng gì, cùng lắm thì dậy muộn một chút, nhưng mà anh bất đồng, còn cần dậy sớm để đi làm."
Cố Vi Ngôn nhàn nhạt trả lời: "Không sao cả."
Lâm Xảo Xảo cảm khái nhìn Cố Vi Ngôn, "Đôi khi cảm giác anh thật sự không phải là người."
Cố Vi Ngôn: "......"
"Anh là thần tiên a, đương nhiên không giống với người bình thường rồi."
Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng cười một chút, "Không cần nghĩ quá nhiều, anh với em đều là người bình thường, là chồng của em."
Lâm Xảo Xảo lắc đầu, "Không, anh khẳng định không bình thường, lúc thượng đế tạo người cũng không phải tuyệt đối công bằng, thời điểm tạo ra anh khẳng định đã bỏ thêm cái gì đó nữa."


Cố Vi Ngôn bất đắc dĩ cười một chút, "Em nói thế nào thì chính là thế đó đi."
Lâm Xảo Xảo nghiêng đầu tựa vào cửa sổ xe pha lê, nói: "Em có thể ngủ trong một lát không?"
Bên trong xe có máy sưởi làm cô mơ màng sắp ngủ.
Cố Vi Ngôn nhìn thoáng qua cô, "Tốt nhất vẫn không nên ngủ, trong chốc lát xuống xe quá lạnh, cẩn thận cảm mạo."
Lâm Xảo Xảo mí mắt rũ xuống, "Vậy anh cùng em nói chuyện một lát đi a, như vậy em sẽ không mệt nhọc."
Cố Vi Ngôn hỏi: "Muốn nói cái gì?"
"Anh tùy tiện nói cái gì đó đi, em nghe."
Cố Vi Ngôn nhíu nhíu lông mày một chút, sau đó suy nghĩ một chút, nói: "Đúng rồi, có một chuyện còn chưa có thương lượng với em, cũng không biết ý tưởng của em là gì."
"Cái gì?" Lâm Xảo Xảo có chút tò mò nhìn về phía Cố Vi Ngôn.
"Gần ăn tết, lớp học thư pháp của em có muốn tạm dừng một chút hay không?"

"Cái gì?" Lâm Xảo Xảo lập tức tỉnh táo lại, ngồi thẳng thân mình, nhìn Cố Vi Ngôn, "Vì cái gì nói như vậy?"
"Không cần lớn phản ứng như vậy." Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng cười một chút a, "Anh không phải bảo em không luyện nữa, mà là sắp ăn tết, hơn nữa trong khoảng thời gian này thời tiết quá lạnh, em có muốn nghỉ ngơi trước một chút hay không, hơn nữa anh quen biết một người bạn gần đây nói với anh vợ của anh ta đang đi học trong một lớp học thai giáo, hình như nó cũng không tệ lắm, cho nên anh muốn hỏi xem em có hứng thú muốn đi học cái đó không? Nếu mà em có hứng thú thì có thể tạm dừng lớp học thư pháp kia, bất quá cái này đều sẽ cho em lựa chọn, anh sẽ không can thiệp, anh tôn trọng bất luận quyết định gì của em."
Lâm Xảo Xảo tự hỏi một chút.
Lớp học thai giáo?

Nghe thì có vẻ nó cũng không tệ lắm.
Cố Vi Ngôn nói cũng đúng, nếu mùa đông vừa đi học lớp học thư pháp và lớp học thai giáo thì cô sẽ rất bận rộn, hơn nữa hiện tại bụng cô càng lúc càng lớn, mặc kệ là khom lưng hay là ngồi ngay ngắn luyện chữ đều có chút cố sức.
Nghỉ ngơi một chút cũng khá tốt.
Lâm Xảo Xảo gật đầu, "Vậy được, lớp học thư pháp bên kia liền tạm dừng một chút đi."
Cố Vi Ngôn nhìn cô một cái, "Bỏ được?"
"Có cái gì không bỏ được, vốn dĩ chỉ là một môn học yêu thích để ngày thường gϊếŧ thời gian thôi a, nhưng mà em hơi sợ nếu lâu không luyện thì đến lúc đó lại quay trở lại lúc em chưa luyện bao giờ thì sao......"
Cố Vi Ngôn: "Sẽ không, trong khoảng thời gian này nỗ lực của em sẽ không uổng phí, ngày đó anh nhìn em luyện chữ, em học lâu như vậy đã rất lợi hại, hơn nữa, bất luận nỗ lực nào cũng sẽ không uổng phí, anh đoán em thông qua một đoạn thời gian luyện tập như vậy thì tính tình so với phía trước đã trầm ổn rất nhiều."
Lâm Xảo Xảo nghĩ nghĩ, anh nói cũng rất có đạo lý.
Hơn nữa bây giờ đã sắp ăn tết, đến lúc đó mọi việc đều trùng với nhau, càng không có thời gian.
Cô hỏi: "Vậy lớp học thai giáo kia em sẽ đi một mình?"
"Anh đi cùng với em." Cố Vi Ngôn nhàn nhạt trả lời.
"Anh đi cùng với em?" Lâm Xảo Xảo kinh ngạc nhìn anh.
"Đúng vậy, làm sao vậy?"
"Không phải...... Công việc của anh bận rộn như vậy, có thời gian bồi em đi sao?"
"Có."
Lâm Xảo Xảo có chút ưu sầu nhíu nhíu lông mày, "Chỉ là...... Việc này sẽ chậm trễ công việc của em đi?"
Cố Vi Ngôn rốt cuộc nhịn không được cười cười, "Sao em có thể thiện giải nhân ý như vậy."
"Em đang nói nghiêm túc đó."
Cố Vi Ngôn gật đầu, trả lời: "Yên tâm, anh có an bài, thời gian bồi em đi học khóa học này anh nhất định sẽ an bài được, rốt cuộc anh là lão bản, anh nghĩ chuyện khi nào tới công ty vẫn là điều anh có thể quyết định được."
Lời này nói rất khí phách, làm lão bản chính là chuyện tốt, bản thân mình chính là Boss, vĩnh viễn không cần xem sắc mặt của người khác.
Lâm Xảo Xảo cười cười, "Vậy được a, nếu anh đã nói như vậy, em liền cung kính không bằng tuân mệnh."
Cố Vi Ngôn cười nhạt, "Ừ, anh sẽ bồi em, yên tâm."
Chờ đến khi đi học, Lâm Xảo Xảo mới biết được việc lúc trước thiếu chút nữa mình không cho Cố Vi Ngôn cùng đi tới là một việc cỡ nào sai lầm a.
Những người phụ nữ mang thái tới nơi này đều có chồng đi cùng, nếu cô lại lẻ loi một mình tới thì chắc hẳn là sẽ rất xấu hổ.
Thật là mạo hiểm.
Lâm Xảo Xảo đi vào liền nghiêng đầu đối với Cố Vi Ngôn nói: "May mắn anh đã đến rồi......"
Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng cười, "Vào đi thôi."
Hai người là lần đầu tiên tới, những người bên trong đều có cảm giác khá tò mò đối với hai vợ chồng trẻ mới tới này.
Rốt cuộc nơi này giá cả tương đối cao, cho nên một phần lớn những vị phu nhân nhà giàu thuộc xã hội thượng lưu sẽ đến nơi này học khóa học thai giáo.
Những người trong này từ 18 tuổi đến 48 tuổi đều có.
Chẳng qua chồng của họ đều không sai biệt lắm là khoảng ba bốn mươi tuổi...... Nhìn cái đầu hói cùng cái trán của họ đã rất rõ ràng.
Cho nên, lúc mà Cố Vi Ngôn vừa mới xuất hiện thì đôi mắt của các thai phụ ở đây đều nhất trí phát sáng.
Đáng tiếc chính là, nhìn nhìn lại những ông chồng bên người của mình, lại nhịn không được thở dài một tiếng.
Quả nhiên, không có so sánh thì không có đau thương.
Bởi vì là lần đầu tiên tới nên Lâm Xảo Xảo còn có một chút khẩn trương, nhưng mà Cố Vi Ngôn lại giữ tay cô lại.
"Đừng khẩn trương, anh đang ở bên cạnh em đây."
Lâm Xảo Xảo nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Bất ngờ giáo viên ở đây lại là một người đàn ông mặc áo lông màu xám, nhìn rất ôn nhu, mang theo một cái kính đen, có cảm giác là nam sinh nữ tướng mạc danh âm nhu.
Thầy giáo ôm cánh tay, cười nói: "Chào mọi người, tôi là thầy giáo Kevin, mọi người có thể trực tiếp gọi tôi là Kevin."
"Hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt của chúng ta, nếu về sau có cái gì vấn đề thì mọi người có thể trực tiếp liên hệ với tôi, đây là danh thiếp của tôi."
Nói, Kevin bắt đầu phát danh thiếp của mình.
Khi phát đến chỗ Cố Vi Ngôn, ánh mắt Kevin quan sát một chút, dùng tay hờn dỗi che miệng một chút, sau đó nhìn Lâm Xảo Xảo cười nói: "Chồng của cô rất tuấn tú đấy, tim tôi đều giống như nai con chạy loạn rồi, cô thật đúng là một người phụ nữ hạnh phúc, thật hâm mộ cô."
Cố Vi Ngôn: "......"
Lâm Xảo Xảo nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cố Vi Ngôn, vẻ mặt của anh có chút hơi hơi cứng đờ, nhịn không được cười.
Kevin rất tiêu sái đưa ra danh thiếp của mình.
Cố Vi Ngôn gật đầu, lễ phép đạm thanh nói: "Cảm ơn."
Kevin cười khẽ vài tiếng, "Nếu như có chuyện gì có thể liên hệ tôi."
Cố Vi Ngôn: "...... Tôi sẽ liên hệ."
Rồi Kevin lắc mông đi, hắn đi rồi, Lâm Xảo Xảo ý cười càng sâu.
Cố Vi Ngôn nghiêng đầu xem dáng vẻ Lâm Xảo Xảo cười không dừng được, duỗi tay nhéo nhéo eo cô.
"Tiểu phôi đản."
Lâm Xảo Xảo cười đến nỗi đỏ bừng, bị Cố Vi Ngôn nhéo như vậy, mới hơi hơi thu liễm một chút.
Thật là quá dễ chọc.
Sau lại, lúc học khóa thai giáo, Lâm Xảo Xảo cảm giác tầm mắt của Cố Vi Ngôn trong toàn bộ hành trình đều ở trên người mình, giống như sợ cô bị va chạm.
Lâm Xảo Xảo nhỏ giọng nói: "Anh không cần vẫn luôn nhìn em như vậy......"
Cố Vi Ngôn: "Nhiệm vụ của anh tới đây chính là bồi em, anh không xem em chẳng lẽ em muốn cho anh xem nữ nhân khác?"
"......"
Thôi, cứ để anh ấy nhìn cô đi.
Chỉ là tầm mắt của Cố Vi Ngôn quá mức nóng cháy, một khắc cũng chưa từng rời đi.
Sau đó lúc nghỉ ngơi giữa tiết học một người phụ nữ đã đi tới, nhìn dáng vẻ là muốn nói chuyện phiếm.
Cô ấy cười nói: "Tình cảm của hai vợ chồng các cô thoạt nhìn thật đúng là rất tốt, có phải tân hôn hay không a?"
Lâm Xảo Xảo trả lời: "À không, chúng tôi đã kết hôn được gần hai năm."
"Khoảng thời gian không ngắn, nhưng mà tôi xem ánh mắt tiên sinh của cô nhìn cô dường như vẫn đang ở trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt vậy, thật tốt, mọi người làm người ta thật hâm mộ."
Lâm Xảo Xảo có chút ngượng ngùng liếc mắt nhìn Cố Vi Ngôn một cái.
Cố Vi Ngôn cười khẽ, lấy cái ly chuyên dụng của Lâm Xảo Xảo từ trong túi xách của cô ra.
"Khát không?"
Lâm Xảo Xảo gật đầu.
"Uống nước."
Cố Vi Ngôn đem cái nắp ly vặn ra, sau đó đưa qua cho cô.
Lâm Xảo Xảo từ từ uống khoảng hai hớp, cô cảm giác bản thân đã không còn khát, nhìn về phía Cố Vi Ngôn.
"Anh muốn uống không?"
Cố Vi Ngôn: "Không có việc gì, em uống đi, anh không mang theo ly."
"Uống của em a." Đương nhiên Lâm Xảo Xảo đem cái ly đưa về hướng Cố Vi Ngôn bên kia.
Cố Vi Ngôn nhướng mày, "Em chịu làm anh uống?"
Lâm Xảo Xảo: "...... Từ khi nào thì anh khách khí như vậy, trước kia không thiếu quang minh chính đại cùng em dùng đồ vật giống nhau."
Cố Vi Ngôn khẽ cười một tiếng.
Lâm Xảo Xảo liếc nhìn anh một cái, "Có phải anh cố ý hay không, chỉ chờ em cố ý mời anh hả?"
Trong giọng nói của Cố Vi Ngôn mang theo ý cười, nói: "Điều này đã bị em nhìn ra sao, xem ra bây giờ Xảo Xảo nhà chúng ta càng ngày càng thông minh."
Lâm Xảo Xảo hừ nhẹ một tiếng.
"Anh tâm cơ như vậy ạ, mỗi ngày kịch bản em."
Cố Vi Ngôn: "Yên tâm, anh không kịch bản người khác, chỉ kịch bản em."
Lâm Xảo Xảo: "......"
Cố Vi Ngôn nhận lấy ly nước Lâm Xảo Xảo đưa qua, nâng cằm lên, hầu kết lộ ra hoạt động vài cái.
Lâm Xảo Xảo ngẩng đầu nhìn về phía anh, phát hiện ra một sự thật, chính là người lớn lên đẹp thì làm động tác gì cũng đều đẹp.
Trước kia cô cũng không phát hiện động tác uống nước của một người lại có thể mê người như thế.
Sau khi Cố Vi Ngôn uống được mấy hớp, đánh giá nói: "Uống rất ngon."
Lâm Xảo Xảo: "Đây là nước sôi để nguội bình thường......"
Cố Vi Ngôn nhướng mày, "Phải không, đại khái là có một ít hương vị Xảo Xảo của chúng ta, cho nên phá lệ ngọt lành."
"............"
Lâm Xảo Xảo nhanh chóng nhìn nhìn chung quanh, may mắn chung quanh không có người xem bọn họ, cô nhón chân bưng kín miệng Cố Vi Ngôn.
"...... Nói bậy cái gì đó, nếu là để cho người khác nghe thấy được lời nói của chúng ta thì sẽ cười."
Đôi mắt Cố Vi Ngôn chớp động một chút, anh đem bàn tay của Lâm Xảo Xảo cầm lấy, cười nói: "Không sao đâu, người khác chỉ biết cười em có một người chồng tốt như vậy thôi."
Lâm Xảo Xảo hừ nhẹ một tiếng, rồi lại vô lực phản bác, bởi vì lời nói của Cố Vi Ngôn xác thật là sự thật.
Đã hết giờ nghỉ ngơi, lại bắt đầu tiết học thai giáo.
Lâm Xảo Xảo phát hiện người tên Kevin này tuy rằng lúc nói chuyện có chút nương, nhưng một khi bắt đầu công tác thì phi thường nghiêm túc, mỗi một động tác cơ hồ đều là thân thủ chỉ đạo, còn sợ động tác của những thai phụ có biên độ quá lớn sẽ tổn thương đến tiểu baby.
Lâm Xảo Xảo cảm khái nói: "Em phát hiện, vô luận là loại người nào, một khi nghiêm túc làm công việc thì sẽ có một loại mị lực rất hấp dẫn."
Cố Vi Ngôn nhíu nhíu lông mày một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.