Lâm Xảo Xảo liếc mắt nhìn Cố Vi Ngôn một cái, bên trong đôi mắt có ý dò hỏi.
Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng cười một chút: "Đừng nghe cậu ta nói bừa, chỉ là biết một chút, không tính là rất tinh thông."
Lâm Xảo Xảo gật gật đầu, cảm giác ăn quả nho có chút ngọt nị, quả nho này tuy rằng ngọt, nhưng mà lượng đường có lẽ quá nhiều, vì thế cô mở một lọ nước khoáng chuẩn bị uống một chút.
Putte ngồi một bên thoải mái cười hai tiếng, thêm mắm thêm muối nói: "Đúng vậy, đối với việc vẽ phong cảnh linh tinh Cố tổng của chúng ta không am hiểu lắm, nhưng mà đối với nghệ thuật vẽ lõa thể thì cậu ta vô cùng tinh thông."
Lâm Xảo Xảo vốn dĩ mới vừa mở chai nước khoáng uống một ngụm, vừa nghe thấy Putte nói cái này, một ngụm nước mắc ở bên trong cổ họng, thiếu chút nữa thì bị nghẹn.
"Khụ khụ khụ......"
Cái gì??
Nghệ thuật vẽ lõa thể???
Cố Vi Ngôn bất đắc dĩ đi tới đưa cho Lâm Xảo Xảo một tờ khăn giấy.
Lâm Xảo Xảo nhận lấy khăn giấy lau chùi khóe miệng có chút ướŧ áŧ.
Cố Vi Ngôn: "Đừng nghe cậu ta nói bừa, không phải."
Putte ở một bên cười xấu xa.
Lâm Xảo Xảo nhìn qua nhìn lại hai người một cái, cũng không biết đây là tình huống như thế nào, nhưng khẳng định có cái gì đó.
Quá khứ của Cố Vi Ngôn kỳ thật cô biết cũng không nhiều lắm, bởi vì Cố Vi Ngôn người này là người phi thường thâm trầm, cũng không nguyện ý nói quá nhiều về việc của bản thân.
Đôi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-that-tam-co/990824/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.