Chương trước
Chương sau
Lúc Lâm Xảo Xảo từ trong phòng vệ sinh ra ngoài thì phát hiện chỉ còn một Cố Vi Ngôn đứng ở hành lang.
Cô đi qua đó, hỏi: "Người kia đâu?"
Cố Vi Ngôn: "Nói là có việc, đi trước."
Lâm Xảo Xảo gật đầu.
Cô ngửi mùi hương trong không khí, sau đó lại hướng về phía trên người Cố Vi Ngôn ngửi một chút.
Cố Vi Ngôn nhướng mày: "Làm sao vậy?"
"Anh hút thuốc?" Lâm Xảo Xảo có chút ngạc nhiên hỏi.
"Không phải anh hút, nó hút."
Lúc này Lâm Xảo Xảo mới hiểu rõ.
Cô đang buồn bực, Cố Vi Ngôn cũng không phải người biết hút thuốc a, sao trên người lại có mùi thuốc lá đâu.
Bỗng nhiên Cố Vi Ngôn dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng nắm sống mũi thẳng của Lâm Xảo Xảo.
Lâm Xảo Xảo hoảng sợ: "...... Anh làm cái gì?"
Cố Vi Ngôn: "Chỉ trong chốc lát không gặp em mà em đã cùng nam nhân khác lôi lôi kéo kéo, hả?"
Lâm Xảo Xảo: "...... Chuyện này cũng không phải em có thể quyết định, tại bỗng nhiên nó xuất hiện."
Cố Vi Ngôn buông lỏng tay ra: "Niệm tình em là vợ của anh nên không so đo với em."
Lâm Xảo Xảo chụp mông ngựa nhiều một chút.
"Cố tiên sinh thật đúng là đại nhân có đại lượng* a."
Cố Vi Ngôn liếc nhìn cô một cái, có chút bị chọc tức cười, trong mắt nhiều một tia ý cười.
"Hiện tại còn học được trào phúng anh?"
"Nào có. Đây là lời nói thiệt tình của em a." Lâm Xảo Xảo chớp chớp đôi mắt đen láy của mình một chút, một bộ dáng thật sự thành khẩn.
Nếu Cố Vi Ngôn không hiểu biết cô, có lẽ sẽ thật sự tin tưởng điều cô nói chính là thật sự.
Anh khẽ cười một tiếng: "Ừ."
Lâm Xảo Xảo cũng nở nụ cười theo anh.
Trêu Cố Vi Ngôn cũng là một việc rất có ý tứ a.
Cố Vi Ngôn ôm eo cô: "Đi xuống thôi."
Lúc đi xuống thì đúng lúc Ngụy Na đi qua, nhìn thấy hai người xuống lầu tới, cô ta nhướng mày, nhìn về phía Cố Vi Ngôn.
"Đã xảy ra việc gì?"
"Không có gì." Cố Vi Ngôn nhàn nhạt trả lời nói.
Ngụy Na cười nhạt một chút, cũng không nói nhiều, đi đến chỗ khác cùng những người khác nói chuyện với nhau.
Lâm Xảo Xảo nhìn theo bóng dáng Ngụy Na.
Cố Vi Ngôn thấy tầm mắt Lâm Xảo Xảo đọng lại ở nơi nào đó, hỏi: "Nhìn cái gì đâu?"
Lâm Xảo Xảo quay đầu: "Khí chất của Ngụy Na thật đúng là tốt a."
Cố Vi Ngôn: "Cũng được."
"Anh cũng cảm thấy cô ấy rất có khí chất đi?"
Cố Vi Ngôn nhìn Lâm Xảo Xảo liếc mắt một cái.
Đây là đang hỏi một vấn đề toi mạng?
Anh câu môi cười nhạt: "Không, ở trong lòng anh những người phụ nữ khác đều giống nhau, chỉ có Cố phu nhân của anh mới có khí chất nhất, em đã nghiền áp được tất cả họ, ở trong mắt anh các cô ấy đều giống nhau, chỉ có em mới không giống người thường."
Câu trả lời này phi thường đúng với tiêu chuẩn trả lời của sách giáo khoa.
Lâm Xảo Xảo bỗng nhiên cảm giác được Cố Vi Ngôn cũng có như vậy một chút "Cầu sinh dục".
Tuy rằng Cố Vi Ngôn chưa bao giờ chịu thừa nhận nhưng ở trong mắt anh, làm phu nhân của mình vui vẻ hơn nữa bảo trì tự tin, đây là chuyện anh nên làm.
Lâm Xảo Xảo tuy rằng hỏi nhẹ nhàng, nhưng nghe được Cố Vi Ngôn nói như vậy thì tâm tình vẫn là rất tốt.
Cô ý cười ngâm ngâm: "Thật sự a?"
"Tất nhiên."
Sau khi Lâm Xảo Xảo đi giày cao gót thì chiều cao vẫn chênh lệch với Cố Vi Ngôn một ít.
Vì thế, cô nhón mũi chân, ở trên gương mặt Cố Vi Ngôn nhẹ nhàng hôn một cái.
"Thật trùng hợp, em cũng cho rằng như vậy, ở trong lòng em Cố tiên sinh cũng là người đàn ông có mị lực nhất." Cô ôn nhu nói, giống một chú mèo con ngoan ngoãn.
Cố Vi Ngôn nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của Lâm Xảo Xảo, bỗng nhiên tưởng tượng phía sau cô có một cái đuôi lông xù xù xinh đẹp đang ngoe nguẩy.
Như vậy......
Làm bất luận một người đàn ông sinh lý bình thường đều có chút nhịn không được.
Cố Vi Ngôn hơi hơi mở miệng, hình như là muốn nói cái gì đó.
"Răng rắc" một tiếng, hình như xuất hiện thanh âm của đèn flash.
Hai người đồng thời quay đầu, nhìn về phía phát ra âm thanh kia.
Một vị nhiếp ảnh gia trong yến hội hướng về phía bọn họ cười một chút.
"Nhị vị thật sự rất ân ái, không phiền tôi vừa chụp được khoảnh khắc hai người ân ái đi? Bởi vì một màn vừa rồi thật là phi thường duy mĩ, tôi là cầm lòng không đậu mới chụp xuống dưới."
Lâm Xảo Xảo liếc mắt nhìn Cố Vi Ngôn một cái.
Cố Vi Ngôn cười nhìn cô, trong mắt toàn là sủng nịch.
/ / / /
Ngày hôm sau Lâm Xảo Xảo thế nhưng lại thấy được bản thân ở hotsearch ở Weibo.
Buổi yến hội vốn dĩ vô cùng nổi danh, cho nên số người chú ý cũng rất nhiều, chỉ là điều làm cô bất ngờ chính là bức ảnh chụp chính mình cùng Cố Vi Ngôn thế nhưng lượt chia sẻ cùng bình luận hiện tại đều đã quá vạn, điểm tán càng khoa trương hơn, trực tiếp phá mười vạn.
"@ mỗ bác chủ nổi danh: Ngày hôm qua ở trong buổi yến hội thương nghiệp trứ danh, nhiếp ảnh gia chụp được một đôi vợ chồng ân ái, theo hiểu biết đây là Cố thị tập đoàn Cố tổng cùng phu nhân, quả nhiên a, nam nhân ưu tú đều rất yêu vợ ~ các muội tử, điều này có phải là động lực xúc tiến các bạn muốn tìm một người chồng tốt không?"
Bình luận phía dưới cũng rất là xuất sắc ——
"A a a, sinh hoạt của kẻ có tiền thật đúng là muôn màu muôn vẻ a, lễ phục trên người của vị phu nhân kia đẹp đến nỗi làm người ta kinh diễm a ~~"
"Khuôn mẫu cao phú soái tiêu chuẩn, vấn đề là còn yêu vợ như vậy, trọng điểm là người đàn ông đối tốt với vợ nhất định sẽ không quá kém!"
"Tôi đã làm sai cái gì a, mỗi ngày đều phải đi vào nơi này ăn cẩu lương?!"
"Xin hỏi, quốc gia có phân phối bạn trai sao? Là xếp hàng hay là lấy số để nhận??"
"......"
"......"
Lâm Xảo Xảo nhìn bình luận này đó phía dưới có chút không biết nên khóc hay cười.
Bất quá trình độ chụp ảnh của nhiếp ảnh gia kia phi thường tốt, đem góc nghiêng của cô chụp thật xinh đẹp, Lâm Xảo Xảo tỏ vẻ mình thực vừa lòng.
Cô phóng to lại thu nhỏ, cẩn thận nhìn vài lần, phát hiện tìm không ra được chỗ xấu, lại nhìn nhìn Cố Vi Ngôn bên cạnh.
Thôi đi, người đàn ông này càng không cần nói, vốn dĩ là người có ngũ quan tinh xảo, vừa lên ảnh càng là đẹp.
Lâm Xảo Xảo cười một chút, sau đó đem bức ảnh này gửi tới WeChat của Cố Vi Ngôn.
Người đàn ông này nhất định sẽ không có nhiều thời gian nhàn rỗi như vậy để xoát Weibo, cho nên vẫn để cô gửi cho anh xem thì hơn.
Lâm Xảo Xảo mới vừa gửi qua liền nghe được có âm thanh nhắc nhở báo tin nhắn của WeChat vang lên.
Cô ngẩng đầu, phát hiện không biết từ khi nào Cố Vi Ngôn đã đi vào phòng khách.
Cố Vi Ngôn lấy di động ra, nhìn thoáng qua tin nhắn trên đó, nhìn về phía Lâm Xảo Xảo.
"Em gửi tin nhắn cho anh?"
"Đúng vậy."
Lâm Xảo Xảo vui vẻ nhảy vài bước qua đó: "Mở ra nhìn xem."
Cố Vi Ngôn nhìn vẻ mặt chờ mong của Lâm Xảo Xảo cười nhạt một chút.
" Vui vẻ như vậy sao."
Cố Vi Ngôn thấy được bức ảnh Lâm Xảo Xảo gửi tới, chọn lông mày một chút.
"Cũng không tệ lắm."
"Sao lại là cũng không tệ lắm." Lâm Xảo Xảo sửa lại đúng cho anh: "Rõ ràng là phi thường đẹp, nhiếp ảnh gia kia rất lợi hại a, chụp hình chụp được đẹp như vậy."
Cố Vi Ngôn đem điện thoại để xuống, ý cười không giảm, nhìn Lâm Xảo Xảo.
"Anh ngược lại không cho rằng như vậy."
"Hả?"
"Có lẽ đẹp chỉ bởi vì em đẹp, cho nên bức ảnh này cũng rạng rỡ không ít."
Lâm Xảo Xảo chớp mắt hai cái.
"Lời nói này cũng có vài phần đạo lý."
Nói xong, cô cũng có chút chịu không nổi mà tự luyến, chờ mong nhìn Cố Vi Ngôn.
"Có phải rất đẹp không hay?"
"Ừ."
"Anh có ý tưởng gì không?"
Cố Vi Ngôn đương nhiên nhận ra, đầu ngón tay thon dài của anh ở trên màn hình hoạt một chút.
Lưu hình ảnh lại, sau đó thành công đổi thành hình nền điện thoại của mình.
Cố Vi Ngôn nhìn cô: "Có phải là ý tứ này hay không?"
Lâm Xảo Xảo lắc lắc đầu, thở dài một tiếng: "Cố tiên sinh anh thật đúng là một người yêu vợ, đều kết hôn lâu như vậy còn đem ảnh của vợ đặt làm hình nền điện thoại, có phải phi thường yêu vợ của mình hay không a?"
Cố Vi Ngôn thu biểu tình lại một chút, nghiêm túc trả lời nói: "Ừ, em nói rất đúng, anh xác thật rất yêu vợ của anh."
Lâm Xảo Xảo cười không thể khống chế, dựa vào trên vai Cố Vi Ngôn.
Loại nhân vật sắm vai này vẫn rất có ý tứ.
Lâm Xảo Xảo bỗng nhiên nghĩ đến một việc, từ trên vai Cố Vi Ngôn ngẩng đầu lên.
"Đúng rồi, vừa rồi mẹ gọi điện thoại tới, nói là buổi tối muốn tới nhà mình ăn cơm."
Vốn dĩ Cố Vi Ngôn đang cởi áo khoác, nghe được Lâm Xảo Xảo nói lời này, động tác đột nhiên dừng lại.
"Cái gì."
Lâm Xảo Xảo không biết phản ứng này của Cố Vi Ngôn là có ý gì, điều này không phải một việc rất bình thường sao.
"Làm sao vậy......? Buổi tối mẹ muốn tới ăn cơm a." Lâm Xảo Xảo nói.
Cố Vi Ngôn đem tây trang áo khoác cởi ra để lên trên sô pha, nới lỏng cà vạt trên cổ, động tác mạc danh mang theo một tia cấm dục.
Cố Vi Ngôn tháo đồng hồ trên tay xuống, sau đó khóe miệng nhẹ nhàng câu một chút.
"Cũng được, sao bà ấy có thể không biết đâu."
"Có ý tứ gì......?" Lâm Xảo Xảo không biết Cố Vi Ngôn đang nói cái gì.
Cố Vi Ngôn nhìn về phía Lâm Xảo Xảo, "Đêm nay Cố Kiêu Hàn muốn đến nhà mình ăn cơm, mà anh lại không biết buổi tối mẹ cũng muốn tới ăn cơm, ngay từ đầu anh tính toán để nó mấy ngày nữa mới đi chỗ mẹ bái phỏng một chút, nhưng mà hiện tại ngẫm lại cũng bình thường, việc Cố Kiêu Hàn trở về phỏng chừng rất nhiều người đều đã biết, mẹ sao có thể không biết đâu."
Tục ngữ nói: Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm.
Tuy rằng việc Cố Kiêu Hàn về nước không thể nói là chuyện xấu, nhưng những người bên ngoài đang chờ xem náo nhiệt cũng không ở ít.
Ngày thường đối thủ cạnh tranh gặp mặt sẽ cung cung kính kính kêu một tiếng Cố tổng, nhưng ở mặt âm u trong đáy lòng vẫn là hy vọng hai anh em Cố gia này có thể nháo lên, như vậy ngồi ngư ông đắc lợi chính là bọn họ.
Lâm Xảo Xảo nghe Cố Vi Ngôn nói như vậy, cũng hơi hơi mở to miệng một chút.
Nguyên lai là tình huống như vậy......
"Kia làm sao bây giờ a?" Lâm Xảo Xảo có chút vội vàng hỏi.
Nếu là hai người kia gặp được nhau, chỉ sợ tình huống lúc đó cùng sao hỏa đâm vào trái đất không sai biệt lắm.
Cô cũng rất sợ gặp được tình huống vừa gặp sẽ bắt đầu cãi nhau này, rốt cuộc mình không phải người của Cố gia bọn họ, nhìn thấy loại tình huống này sẽ khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Tào Tuyết cũng chưa chắc muốn để cô thấy một màn như vậy, rốt cuộc bà là một người có lòng tự trọng rất cao và lại sĩ diện đâu.
"Không có việc gì." Cố Vi Ngôn biểu tình nhàn nhạt, bình tĩnh nói: "Tới đâu hay tới đó, ngày này sớm muộn gì cũng sẽ đến."
Lâm Xảo Xảo nhìn Cố Vi Ngôn.
Người đàn ông này hình như luôn mang một bộ dạng chuyện gì phát sinh cũng không ảnh hưởng gì.
Người đàn ông như vậy vô luận là làm chồng, làm con cùng anh trai đều sẽ là người phi thường có cảm giác an toàn tồn tại.
Chỉ là...... Người như vậy cũng sẽ mệt đi......
Lâm Xảo Xảo biết Cố Vi Ngôn chưa chắc không mệt, chỉ là anh chưa bao giờ đem những lời này nói ra, anh luôn dùng diện mạo như vậy để đối đãi mọi người.
Mọi người thói quen với sự ưu tú của anh, thói quen được anh che chở, thói quen anh không gì làm không được, lại không nghĩ rằng anh cũng sẽ là một người biết mệt.
Lâm Xảo Xảo bỗng nhiên cảm giác thực đau lòng Cố Vi Ngôn.
Anh ở một ví trí như vậy, hẳn là sẽ rất khó xử đi......
Cô cũng không kìm nén tình cảm của mình, ngồi xuống bên cạnh Cố Vi Ngôn, ôm eo của anh, đem vùi đầu vào ngực anh.
Tiểu kiều thê bỗng nhiên nhào vào trong ngực, trong mắt Cố Vi Ngôn nhiều một tia ý cười, anh sờ sờ tóc đen mềm mại của Lâm Xảo Xảo.
"Đây là tình huống như thế nào? Hôm nay như vậy ngoan."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.