Lúc Lâm Xảo Xảo từ trong phòng vệ sinh ra ngoài thì phát hiện chỉ còn một Cố Vi Ngôn đứng ở hành lang. 
Cô đi qua đó, hỏi: "Người kia đâu?" 
Cố Vi Ngôn: "Nói là có việc, đi trước." 
Lâm Xảo Xảo gật đầu. 
Cô ngửi mùi hương trong không khí, sau đó lại hướng về phía trên người Cố Vi Ngôn ngửi một chút. 
Cố Vi Ngôn nhướng mày: "Làm sao vậy?" 
"Anh hút thuốc?" Lâm Xảo Xảo có chút ngạc nhiên hỏi. 
"Không phải anh hút, nó hút." 
Lúc này Lâm Xảo Xảo mới hiểu rõ. 
Cô đang buồn bực, Cố Vi Ngôn cũng không phải người biết hút thuốc a, sao trên người lại có mùi thuốc lá đâu. 
Bỗng nhiên Cố Vi Ngôn dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng nắm sống mũi thẳng của Lâm Xảo Xảo. 
Lâm Xảo Xảo hoảng sợ: "...... Anh làm cái gì?" 
Cố Vi Ngôn: "Chỉ trong chốc lát không gặp em mà em đã cùng nam nhân khác lôi lôi kéo kéo, hả?" 
Lâm Xảo Xảo: "...... Chuyện này cũng không phải em có thể quyết định, tại bỗng nhiên nó xuất hiện." 
Cố Vi Ngôn buông lỏng tay ra: "Niệm tình em là vợ của anh nên không so đo với em." 
Lâm Xảo Xảo chụp mông ngựa nhiều một chút. 
"Cố tiên sinh thật đúng là đại nhân có đại lượng* a." 
Cố Vi Ngôn liếc nhìn cô một cái, có chút bị chọc tức cười, trong mắt nhiều một tia ý cười. 
"Hiện tại còn học được trào phúng anh?" 
"Nào có. Đây là lời nói thiệt tình của em a." Lâm Xảo Xảo chớp chớp đôi mắt đen láy của mình một chút, một bộ dáng thật sự thành khẩn. 
Nếu Cố Vi Ngôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-that-tam-co/990807/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.