Lúc cơm nước xong xuôi thì trời cũng đã tối, cả không gian tĩnh lặng,chỉ còn tiếng mưa và cảm giác se lạnh do nó để lại. trên đường, lác đácđôi ba người che ô qua lại, ô che thấp đến mức không thể nhìn ra gươngmặt của ai. Cơn mưa này đến thật bất chợt lại nặng hạt, bốn người họ đều không có chuẩn bị trước mà mang theo ô dù.
Hạ Nhiễm xòe mấy ngón tay nho nhỏ của mình, giống như một đứa trẻ ham chơi mà hứng lấy nước mưa rồi nhướn mày oán thán:
“đang yên đang lành sao lại mưa cơ chứ…”
Rosie cũng theo cô phụ họa.
“Đúng thế, vừa mới nãy còn nắng mà.”
Nhìn mưa to như xối ngoài trời, Tiêu Sơn cũng hết cách. Lúc nãy đỗ xe ởbãi đỗ xe của siêu thị, bây giờ cũng chỉ có thể ai oán mà nhìn nó xa xa.
Cố Tấn Thần nãy giờ lặng thinh, nhìn Hạ Nhiễm đứng phía trước một cái rồi rút di động.
“Mang ô xuống dưới.”
Hạ Nhiễm nghe thấy giọng nói trực tiếp rõ ràng ấy thì quay đầu lại nhìnanh, vừa lúc thấy anh cất điện thoại. cô liền cứ thế ngắm tay anh màxuất thần, cũng không biết thư kí của Cố Tần Thần xuống chỗ bọn họ khinào.
“Ông chủ.”
Ninh Viễn đưa chiếc ô vừa mới mượn được của ông chủ nhà hàng cho Cố TấnThần, vô tình mà cố ý liếc nhìn Hạ Nhiễm vừa đúng lúc cô chuyển tầm mắttừ bàn tay của Cố Tấn Thần sang người hắn.
Đây là lần thứ hai bọn họ gặp nhau, đối với Hạ Nhiễm, Ninh Viễn chỉ đểlại ấn tượng là “thư kí riêng của Cố Tấn Thần”. Diện mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/54517/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.