Dọc theo đường đi Cố Tấn Thần không mở miệng nói câu nào, lập tức đi vào trong thang máy. Ninh Viễn cẩn thận nhìn ông chủ nhà mình, khuôn mặtnhư thế có vẻ như đang không vui, chắc là do hồi nãy trên bữa tiệc hắnchủ động chắn rượu cho lão bản.
Điều đầu tiên trong quy định của Mạc Sâm đối với nhân viên là không được tự chủ trương, Ninh Viễn thấp giọng nói: “ Thực xin lỗi, ông chủ.”
Nghe thấy lời xin lỗi của Ninh Viễn, Cố Tấn Thần dường như đã dự đoánđược, mắt cũng không thèm chợp nhìn cửa thang máy uy nghiêm nói: “ Không có lần thứ hai.”
Cửa thang máy mở ra ở trên tầng cao nhất, Cố Tấn Thần bước ra, chân đikhông nhanh không chậm trên tấm thảm đỏ, cuối cùng dừng lại ở một cănphòng có bảng hiệu CEO thì dừng bước, buông cánh tay đang định mở cửaxuống.
Tay nắm thật chặt trong không trung hai giây, rồi đột nhiên thả xuống.
Một lát xoay người phân phó trợ lý “ Gọi điện cho lễ tân điều tra cho tôi cái này…”
Khi phục vụ phòng nhấn chuông cửa thì Hạ Mạt vẫn còn mơ mơ màng màngtrong ổ chăn. Ở trong ổ chăn lộn một vòng không thèm để ý. Chuông cửavẫn cứ vang lên, gãi gãi đầu nhu nhu mắt một hồi cả người mới thanhtỉnh. Trong phòng không có bật đèn, rèm cửa sổ cũng kéo lại nên cả phòng tối đen im lặng. Dựa theo ánh sáng của di động, nhìn thời gian, vừađúng 8h tối.
Là ai đã gõ cửa?
Tùy tiện sửa một chút áo ngủ trên người, liền đi dép lê của khác sạn vội vàng chạy ra mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/54515/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.