Cố Tấn Thần mới đứng dậy, nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác liền thấy bóngdáng xinh đẹp trên tay vịn lầu hai, dường như không có gì cả nhìn cô:“Em tỉnh rồi?”
Hạ Nhiễm gật đầu, đầu óc hỗn độn, trong nhất thời nửa khắc cô cũng không nghĩ ra mình muốn nói gì. An tĩnh trong tức khắc, cô tận lực để mình nở nụ cười: “Có chút khát nước”.
Dừng một chút, Cố Tần Thần nói: “Em vào phòng trước đi, anh mang nước lên cho”.
Thanh âm này, trầm thấp thanh nhuận, rõ ràng đang dặn dò, lại không cho cô bất cứ cơ hội cự tuyệt nào.
Hạ Nhiễm chần chờ một chút, vẫn quay đầu nhìn Tiêu Sơn và Hồ An ở dướilầu đang nhìn cô cười, sau khi Cố Tần Thần xoay người vào bếp, cô cũngngoan ngoãn về phòng.
Lưu lại hai tên bất kham đang cười trong phòng khách…
Gian phòng Hạ Nhiễm ở không phải rất lớn, nhưng rất tinh xảo.
Rèm che màu trắng gạo, bên ngoài là hoa lan đủ màu sắc, rất nhiều cànhlan buông mình trước cửa sổ. Cửa sổ được tỉ mỉ trang trí bằng bốn nhànhlan, tản ra hương vị ngọt ngào, cứ vậy nhìn qua, bên trái bức tường làtủ quần áo màu hồng nhạt và giá sách, bên kia giường là cửa kính chạmđất và bàn máy tính màu vàng nhạt, thảm trải sàn cao cấp cùng màu manglại cảm giác thư thái ấm áp.
Cho dù ai thấy căn phòng này lần đầu, đều cảm thấy nó tràn ngập hương vị nữ tính. Thậm chí, so với phòng của Hạ Nhiễm bây giờ càng có vẻ nữ tính hơn. Cô không nghĩ Cố Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-sinh-than-men/1997989/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.