Con mẹ nó...
Dự báo thời tiết không lừa người, thật sự trở trời rồi!
Tuy nhiên Hàn Phục không hoảng. Cậu gần đây đã để túi chườm nóng sạc điện trong xe, thuốc giảm đau cũng mang theo rồi.
Tóm lại, trước khi vào xe, hôn một cái rồi nói tiếp!
Đùng-- đùng--
"..." Hàn Phục thực sự cảm thấy chuyện mình thích Chẩn Chẩn cảm giác như kiểu phạm vào luật trời vậy.
Hoặc là người cũ cặn bã lên sàn, hoặc là Chẩn Chẩn nhìn thấy một người con trai đáng yêu hơn. Tóm lại là kiểu gì cũng có trở ngại!
Ví dụ như bây giờ hôn cũng sắp hôn tới nơi rồi, đột nhiên lại có sấm chớp thì thôi không nói làm gì. Thế nhưng một góc hẻo lánh thế này, thế mà vẫn có người tới!
Cách một bức tường, kém một ngã rẽ. Có tiếng nói của khoảng ba hoặc năm người.
Một người trong số họ kêu lên một tiếng, tiếng bước chân loạng choạng như thể bị người khác đẩy vào tường.
“Ê, tao nói này Dịch Trường Không~”
Có người nói rất lịch sự: “Hay là mày bỏ thi đấu đi. Mày nói xem một người như mày, tranh danh ngạch gì với bọn tao chứ, có đúng không?”
Đầu óc Hàn Phục trống không trong một hai giây.
Dịch Trường Không?
Này là ai không có mắt đặt cái tên rách gì đây? Nghe chói tai thế!
"Đúng vậy, để người anh nhà điều chế nước hoa của Belle của mày dùng quan hệ mở cửa sau cho là được rồi? Hay là đi tham gia sơ khảo đi! Dù sao Belle cũng là nhà tài trợ của PA, làm sao dám loại mày, mày nói xem có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-quan-cung-gia-ngheo-quan/1268430/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.