Hắn một mình ngồi dưới đất, một thân cẩm phục màu trắng, mái tóc đennhư mực được ngọc trâm dương chi tốt nhất buộc lên, trên giày tất cảđều là bùn đất, bên chân còn có một ít bầu rượu, thân thể đơn bạc củahắn cuộn lại,nữa là dựa ở trên thân cây, ngưỡng cổ thon dài im lặng nhìn bầu trời xa.
Thiếu niên có đường viền mặt bên cực hoàn mỹ, mũi cao ngất,lông minồng đậm,mặc dù cách hắn vẫn có chút khoảng cách, Anh Ninh không nhìnthấy vẻ mặt hắn nhưng nàng không cách nào bỏ qua toàn thân hắn đang phát ra một loại cực độ đau thương,cùng nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.
Anh Ninh bỗng nhiên dừng bước chân,chậm rãi hướng sau nhẹ nhàng diđộng,nàng muốn thừa dịp hắn còn chưa phát hiện nhanh rời khỏi nơi này……Loại thời điểm này, hẳn là không ai thích bị người khác quấy rầy!
Nhưng mà cử động nhẹ như vậy vẫn quấy nhiễu vị thiếu niên kia.
Khi nàng nghiêng đầu sang chổ khác, đang muốn xoay người hắn bỗngdưng quay sang, nước mắt còn không kịp lau đi, tầm mắt lạnh lùng đãthẳng tắp đảo đến phía nàng
Anh Ninh hơi ngây ngẩn người!
Thiếu niên kia môi đỏ mọng răng trắng, mày đậm nhếch lên dưới là mộtđôi mắt vô cùng đẹp, con ngươi trong như nước lấp lánh hào quang tựa như trong đêm tối đầy sao.
Hai đầu lông mày và vẻ mặt rõ ràng còn mang theo một chút ngâythơ,nhưng lại tản ra kiêu ngạo trời sinh,lạnh lùng và quý khí, thật sựlà…… một gương mặt rất tuấn tú!
Thiếu niên liếc về phía nàng,trong mắt có chút men say mơ màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-co-the-bat-quy-xay-coi/2392307/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.