Bữa tối Anh Ninh lại nhìn thấy tiểu Hầu gia mấy ngày chưa từng đối mặt.
Hắn một mình một người ngồi trên bàn cơm thật dài,trên bàn theothường lệ đầy đủ món ăn,sắc hương vị đều đủ,chỉ ngửi mùi thơm thôi đãlàm người ta bụng đói kêu vang.
Vịt nướng hoa,nước sốt cá trích,súp, canh thịt cua…… Anh Ninh nhìn sơ vài lần, chỉ biết trong Hiên Viên Hầu phủ này đầu bếp không phải tâyhóa, thậm chí phô trương có thể so với cung đình a!
Hà Hương và Tú Cúc hai người đứng một trái một phải,ân cần giúp tiểuHầu gia chia thức ăn, vẻ mặt hắn lại lạnh nhạt giống như không hợp khẩuvị, trước mặt có một cái chén lớn nóng hổi,cơm nấu bằng gạo tẻ bốc hương nghi ngút nhưng hắn động cũng không động,vừa nâng mi mắt, nhìn chằmchằm một mâm đối diện.
Trong mâm đựng mấy chỉ bánh, trong sáng thuần khiết giống như đá thủy tinh, vừa thấy liền làm người ta thèm nhỏ dãi không thôi.
“Đó là cái gì?” Vân Mặc nháy mắt mấy cái,trong ấn tượng dường như cho đến hắn chưa từng thấy món đó.
“Thiếu gia, cái đó gọi là ‘ bánh thủy tinh.”
“Đem lại đây.”
“Dạ.” Tú Cúc chạy nhanh đến,để ở trước mặt Vân Mặc.
Hắn kẹp lấy một cái, đầu tiên là đánh giá một hồi,sau mới đưa đến bên môi, há mồm cắn một ngụm.
Soàn soạt! Thật thứ này không chỉ có nhìn đẹp, vừa vào miệng liền biến lạnh, ngọt ngào vừa miệng, ăn ngon!
“Thiếu gia, bánh thế này thế nào? Mùi vị thế nào?” Hà Hương và Tú Cúc liếc nhau lẫn nhau, cười ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-co-the-bat-quy-xay-coi/2392292/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.