Làm sao có thể!
Anh Ninh kinh ngạc ngây dại hoài nghi thính giác của mình,đây đâu phải giọng tên Cổ Sĩ,giọng này rõ ràng là…… của Vân Mặc!
Nàng nhanh nhanh ngẩng đầu,trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Vân Mặc như thiên thần từ trên trời bay xuống.
Hắn nhàn hạ đứng ở trong phòng,tuấn tú phi phàm, hai tay hoànngực,khóe miệng mang theo nụ cười không thật lòng, trong con ngươi đenlại thoáng hiện giống như châm biến giống như giễu cợt,lại giống nhưmùi vị ghendữ dội.
Hắn làm sao có thể ở trong này?
Trong lúc nhất thời, trong đầu Anh Ninh thoáng hiện vô số khả năng,nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên nhưng nói không ra chữ nào.
Tình cảnh làm ngươi ta tuyệt vọng như vậy,nàng có thể nói cái gì?
Nàng luôn không thể quên đoạn đối thoại của hai người trong phủ quận thủ, bởi vậy nàng mới không đi nhờ hắn.
Giọng chất vấn của hắn,châm biếm của hắn, khóe miệng khinh thường,hắn đáy mắt khinh miệt…… Mỗi một lần nhớ tới đều làm cho lòng của nàngco rút đau đớn.
“Trên đời này có người nào không yêu bạc ?”
“Không phải có một câu nói “Nhân vi tài tử, điểu vi thực vong” sao?Có lẽ người thoạt nhìn đạm bạc không muốn thì càng tham lam, Anh tỷtỷ,tỷ không phải là người như thế chứ?”
“Nếu tỷ là người như vậy,tại sao muốn hủy hôn với Ngọc gia? Đây chính là chuyện mất nhiều hơn được,hay là Anh tỷ tỷ cũng muốn đùa giỡn vớitên họ Ngọc kia? Là lấy mềm buộc chặt sao?”
◎◎◎
Những lời này còn quanh quẩn bên tai, thỉnh thoảng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-co-the-bat-quy-xay-coi/2392239/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.