Mấy ngày sau Anh Ninh mới hiểu được đêm đó vì sao Anh vương gia lại đại giá quang lâm Liễu Thanh sơn trang.
Bởi vì ấn binh mấy tháng bất động “Hổ báo kỵ “và “quân Phù gia “rốtcục bỏ lại ân oán cá nhân, liên thủ lẫn nhau đem“Yết tộc “và “Ô hoàn“tiền hậu giáp kích, một lần tiến công thẳng đánh đến hoa rơi nước chảy.
“Yết Tộc” và “Ô hoàn”, một bên bị giết, một bên khác nguyên khí đại thương, trong khoảng thời gian ngắn không thể gây sóng gió.
Về phần Ngọc Trung Thạch đến và đi như thế nào,Vân Mặc hoàn toànkhông có hứng thú nhắc tới việc này,hắn chỉ cần có thể ngày ngày cùngnương tử hắn âu yếm cùng nhau là cảm thấy mỹ mãn.
Người không liên quan, để ý chết sống của hắn làm gì?
Tiểu Xuyên Tử gần đây thật nhàn rỗi,nhàn đến sinh mốc.
Vừa vào hạ liền có nhiều người từ trong kinh đến.
Người nào hầu hạ chủ tử?.
Trước đến là Bình An,Tú Cúc,qua mấy ngày Hách tổng quản cũng tớiluôn;phỏng chừng là lão hầu gia lo lắng tôn tử ,lại không còn cách nàokhác bảo tôn tử ngoan ngoãn hồi Li kinh,đành phải phái một đống ngườiđến xem xét.
Những người này đến đây, Tiểu Xuyên Tử lại phát hiện nhiều chuyện không thể hiểu nổi.
Đầu tiên là Bình An kia vừa thấy thiếu phu nhân ánh mắt liền trừnggiống như đồng kiềm,nói chuyện cũng lắp bắp: “Anh…… Anh…… Anh……”
“Anh” Vài thanh cũng không nghe thấy câu dưới, chỉ thấy mặt chủ tửnghiêm, “Ngươi nhàn rỗi lắm sao? Làm chuyện của ngươi đi! Xem nơi đâybài trí ra sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tien-co-the-bat-quy-xay-coi/2392224/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.