Về đến nhà, ma ma quản gia chạy lại hỏi: “Phu nhân, xin hỏi vị Tú Hà cô nương phải an trí thế nào?” 
Ta nghĩ ngợi, “Tìm một viện nhỏ xa nhất hẻo lánh nhất, cung cấp chonàng cẩm y ngọc thực đầy đủ. Hạ nhân nha đầu cứ theo lệ đối xử với dinương mà làm, nhưng tuyển người phải chú ý, chọn người ít nói. Trước cửa viện sắp xếp mấy ma ma, không cho phép nàng ấy ra khỏi viện, cũng không cho người khác tuỳ ý đi vào. Nàng ấy có yêu cầu gì, cứ làm theo. Nếu là yêu cầu quá phận, thì báo lại cho ta, ta sẽ xem xét xử lý.” 
“Dạ, nô tỳ đã rõ.” 
Những người trong phủ này đều là hạ nhân do Hoàng thượng ban thưởng,ta nghĩ Hoàng đế đã muốn ta thu thập tình báo, thì những người trong phủ nhất định là người thân thế trong sạch. Tối thiểu mấy người thân cậncũng có thể tin tưởng. 
“Hôm nay phu nhân mệt rồi, có cần để ngày mai hẵng gọi mọi người đến huấn thị?” (*huấn thị: dạy dỗ, chỉ bảo*) 
Thân thể ngược lại không hề thấy mệt mỏi, mà có những việc, sớm làmthì ta đỡ lo chuyện nhân hoà.” (*Nhân hoà trong câu Thiên thời địa lợinhân hoà*) 
Ta cùng Trương Lai ngồi ở chính sảnh, chờ bọn hạ nhân quỳ bái. Lướtqua lý lịch mọi người trong nhà, đều đã ký văn tự bán thân, như vậy làtốt rồi. Lúc trước đã quản lý tiêu cục có hơn trăm vị tiêu sư, cùng đầubếp, nha hoàn, sai vặt, chăm ngựa, quản lý binh khí, cũng phải hơn haitrăm người. Tiêu sư đều là quân nhân, tính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tich/2427530/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.