Giải quyết xong vấn đề đồ ăn, Salo mang Night con về đầm lầy.
“Các vong linh thân mến ơi, ta đã trở về rồi đây!” Tử Linh pháp sư đầy vui vẻ đứng trước đầm lầy tuyên bố, tức khắc đầm lầy vốn yên lặng vang lên đầy tiếng than oán.
Rồng Đen nhỏ ngả vào vai Salo, đôi mắt lam xinh đẹp cũng đang rất vui vẻ và kích động: Của ta! Của ta hết!
—— hầy, không thể không nói, cái nguyện vọng này có vẻ rất bất khả thi......
Bởi vậy, lúc chập tối, trong người Rồng con chỉ có đúng hai kim tệ, nội tâm nó khóc ròng.
“Chẳng ai còn thảm hơn cả ta nữa rồi......” Nó ôm đuôi ngồi cạnh một hồ nước cách xa chỗ dựng trại, vẻ mặt đầy uất ức: “Salo là đồ xấu xa!”
“Kẹc kẹc...... Đồ xấu xa!” Một thanh âm khô khốc không hề có sức sống phụ họa
“Sa?” Nhóc con hoảng sợ, “Ai đấy?”
“Kẹc......”
Mặt nước yên ả nổi sóng li ti: dưới mặt nước tối đen dần hiện lên một bộ xương mặc giáp.
Night tò mò vươn móng vuốt ngoáy ngoáy dòng nước: “Ngươi đang nói à?”
“Đúng vậy.” Bộ xương chuyển động miệng, phát ra âm thanh cạch cạch vụn vặt.
“Ngươi cũng thấy Salo rất xấu tính đúng không!”
“Đúng vậy!” Khô Lâu gật mạnh đầu —— biên độ lớn đến nỗi làm nhóc con rất lo, chẳng biết cái đầu đấy có bị rơi xuống mất không.
Night rất vui vẻ, vì thấy Night con hưng phấn trò chuyện cùng vị đồng bọn mới này: “Kho báu của ngươi cũng bị anh ấy cướp mất rồi ư?”
Khô Lâu lắc đầu: “Vẫn chưa, nhưng mà cấp dưới của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tich-o-luc-dia-fetia/4433980/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.