Đến hôm sau, Salo mới nhớ đến chuyện phải nghĩ cách ấp quả trứng rồng mình mới nhặt được.
Dù không biết chủng loại của quả trứng Rồng này, nhưng rõ là ấp nó ra giá trị sẽ cao hơn khi nó còn là quả trứng rất nhiều.
“Một con Rồng.” Pháp sư tử linh trẻ tuổi ngẫm nghĩ, mắt sáng lên: “Mình sẽ trở thành pháp sư cưỡi Rồng đầu tiên trên lục địa này!”
Cảnh tượng ấy mới nghĩ thôi cũng đủ làm Salo thấy hứng khởi.
Vì thế Salo luôn có quan niệm “Nhặt được của rơi tạm thời bỏ túi” tạm gác lại việc đi tìm xương, bắt đầu dựng trại ấp trứng. Salo cũng chưa được gặp con Rồng nào cả, hiểu biết về Rồng của cậu cũng chỉ dừng lại trên sách vở; nhưng mà, những điều này cũng không ngăn lại được quyết tâm muốn ấp Rồng của cậu, và cả lòng nhiệt thành muốn hành động ngay.
Nhưng ấp trứng Rồng của kiểu gì bây giờ? Salo lấy hành động để tìm hiểu.
Hôm đầu tiên:
Salo bện dây thừng thành một cái túi lưới, buộc trứng vào bụng mình, sau đó trùm áo choàng mùa đông lên: “Thử ấp giống gà mái xem.”
Kết quả: Pháp sư trẻ tuổi cảm nắng té xỉu vì nhiệt độ nóng ẩm ở đầm lầy.
Thu hoạch: Ở chỗ bị té, Salo phát hiện một bộ xương mặc áo giáp bạc, còn lấy được một viên ngọc bích và cả bộ áo giáp bạc nguyên chất ở chỗ nó ( “Cái gì cơ? Muốn dùng ngọc bích đổi áo giáp lại á hả? Mi đã thành bộ xương rồi, sợ gì trần truồng nữa! Ta là một tử linh pháp sư có đạo đức nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tich-o-luc-dia-fetia/4433976/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.