Ngoài việc nhét vàng và đá quý vào hang động bí mật của mình, việc làm Nicolas thấy tự hào nhất đó chính là vườn trái cây của chàng. Mỗi sớm, Nicolas đều thăm hỏi mỗi cái cây trong vườn, kiểm kê số trái, rồi cuối cùng là tưới nước với bón phân cho chúng.
Là Rồng Đỏ trẻ nhất trên lục địa Fetia, sự cố chấp với hoa quả của Nicolas chỉ có thể hình dung bằng từ “Say mê”, bởi vậy, sớm đó, khi nhận ra cây táo yêu dấu của mình bị mất sáu quả một cách bí ẩn, Nicolas bùng cháy.
“Trộm! Thế mà lại dám có kẻ ăn trộm đồ của Rồng ta đây!”
Nicolas khè ra lửa, rồi lại nhanh chóng dập ngọn lửa đó đi — mấy cái cây bảo bối của chàng không chịu được ngọn lửa của Rồng Đỏ.
Hiện trường không có manh mối nào, Nicolas lăn lộn dưới tàng cây táo cả ngày cũng chỉ cho ra được kết luận: “Hơi nước ở đây hơi nhiều.”
Vì thế đêm đó, Nicolas mất ngủ: chỉ cần nhắm mắt lại, chàng lại nhớ đến những quả táo đáng thương không biết đã trôi dạt về đâu của mình.
Sáng hôm sau, Nicolas với tâm trạng tồi tệ vì mất ngủ bay đến vườn trái cây, móng vuốt cẩn thận đếm từng quả một, kiểm kê lại những quả táo đã chín và sắp chín trên cây.
Đếm đi đếm lại mấy lần, Nicolas thở phào nhẹ nhõm: trừ những quả hôm qua chàng đã ăn và sáu quả bị mất, số lượng táo vẫn giữ nguyên, không thừa không thiếu.
“Có lẽ là hôm qua có chú chim nào đó đói quá mới ăn táo của mình chăng?” Nicolas sờ cằm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tich-o-luc-dia-fetia/4433952/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.