Thấy cô đến Hắc Long, Hắc Báo lui ra tránh làm cái bóng đèn vả lại có Nghiên Vũ đến thì mọi chuyện cũng đã êm đềm gì mà Tử Sâm chẳng tử hổ biến thành mèo con
Nghiên Vũ xúc động nước mắt trực trào anh đã phá vỡ đi vách phòng bị dày hơn thành trì trong cô bao lâu nay. Cô ôm trầm lấy cô anh khóc thút thít
- Anh phải mau khỏi lại nhé
Tử Sâm có phần bất ngờ khi thấy cô đã mở lòng với anh cựa quậy làm vết thương trên vai đau lắm nhưng giờ đây trong anh chỉ còn cảm giác vui sướng mà thôi.Anh đưa tay ôm cô vỗ về
- Chẳng phải giờ anh đã khỏe rồi sao em không cần lo nữa đâu
Nghiên Vũ buông tay lau nước mắt
- Nào em đỡ anh ngồi lên
Tử Sâm sung sướng đến vô cùng chưa lần nào trong đời đến giờ anh thấy bị thương mà hạnh phúc như bây giờ. Cô vừa ngồi kế bên anh đưa tay nắm lấy tay cô
- Em có bị thương chỗ nào không? Vết thương trên cổ em sao rồi? Đỡ hơn không để anh gọi bác sĩ khám lại cho em
Chưa nói hết câu anh đã đưa tay lên định nhấn chuông gọi bác sĩ thì bị Nghiên Vũ ngăn lại
- Anh mới bị thương xong sao thừa sức mà hỏi em nhiều thế? Em không sao vết thương ngoài da thôi bác sĩ băng bó cho em rồi
- Anh xin lỗi
- Xin lỗi chuyện gì cơ chứ?
- Vì anh đã không bảo vệ em an toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tich-do-hai-ta-viet-nen/3428827/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.