Tức giận đi vào phòng, tôi cố gắng nhắm tịt mắt lại, cầu trời khấn phật đừng có cho tôi mộng du đi khắp nơi làm loạnnữa, ôi lũ con trai hôm quá chắc sốc lắm đây, tóc tôi cũngchẳng ngắn gì, với lại mộng du cũng chẳng ai nhớ đến chuyệnchải đầu còn cộng thêm cái bộ ngủ trắng toát của tôi nữa.....T.T,ôi tôi hiểu cái cảm giác mặt tái mét của mấy cậu con trai kia.
Cũng may tối nay tôi ngủ khá tĩnhlặng không mơ cũng chẳng mộng, có lẽ là do tôi được nghe bùachú của Cao Thần Duệ đây mà, quả là thần kỳ.
Sáng sớm hôm sau, trong khi tôi vẫncòn đang say giấc nồng,thì bị hắn chẳng hiểu chui ra từ đâu, hắn đã phạm tội xâm phạm phòng ngủ trái phép thì thôi đãthế lại còn thẳng tay búng vào chán tôi một cái rõ mạnh, inhẳn một vết màu hồng hồng, tôi cau mày tức giận tay dụi dụiđôi mắt cho tỉnh hẳn, nhìn Duệ phàn nàn
''Cậu làm cáiquái gì vậy, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, chẳnglẽ cậu không có mồm? Gọi một câu tốn hết calo của cậu chắc''
Hắn nhàn nhã nhún vai, vẻ mặt vẫn đáng ghét như mọi hôm, nói
''Có gọi rồi,cả chục câu đấy chứ, nhưng tôi đang thắc mắc khônglẽ lúc ngủ cậu lại trở thành kẻ khiếm khuyết mất rồi, tainhư bị điếc vậy ''
''Hừ....cậu mới là đồ khiếm khuyết, vào đây từ lúc nào ''
''Một lúc rồi ''
''À hoá ra cậu không gọi tôi lý dolà muốn ngắm tôi ngủ chứ gì, biết mà hiếm lắm mới có cơhội được ngắm thiên thần ngủ, mạnh mẽ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thu-tinh-yeu-chi-trong-tham-lang/1874289/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.