Thương Hành nghe cô nói, ngồi ngã ra ghế ánh mắt hướng nhìn thẳng lên mái lều, rồi lại nhìn về phía cô khẽ lắc đầu mình, nhưng không phải là nói sẽ không đưa cô đi, mà chỉ đơn giản là cậu cũng đang suy nghĩ không biết nên làm thế nào cho phải đạo.
Cô nhìn lại cậu khẽ gật đầu, "Ngươi thân là một minh quân tương lai, chuyện đúng là nên lo lắng cho đất nước mới phải đạo nghĩa, hơn nữa trong lời sấm truyền gì đó, ta cũng là mối họa tương lai của Đại Chu các ngươi, nếu như ngươi nhân cơ hội này để diệt trừ ta, ta thật cũng không phải là điều gì lạ thường, đương nhiên sẽ không oán trách nữa lời." Thương Hành nhìn về phía cô rồi thở hơi dài.
"Ta thừa sức biết bọn chúng muốn gì ở cô, cho cô đi rồi, đến lúc đó quân Đại Viêm liền dùng cô làm quân sư, lật ngược bàn lại chúng ta. Hơn nữa cô với Đại Chu chúng ta cũng xem như đại thù không đội chung trời, nếu không giữ cô lại bên cạnh, ta sẽ càng không lưu lại cô trên đời nữa. Hơn nữa cô cũng nên biết nếu như cô rơi vào tay bọn chúng rồi sẽ có loại kết cục nào không?"
Tắc Thiên nghe cậu nói những lời vô tình vô nghĩa này, khẽ thở một hơi, "Quân Vương xưa giờ dù cho là bậc minh quân chí cao vô thượng hay bạo quân tàn ác máu lạnh nhất, cũng đều chính là loại vô tình vô nghĩa như vậy. Nếu như không thể giữ ta bên cạnh thì sẽ diệt trừ ta khỏi cõi đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thu-chi-de-mong-de-vuong/2976479/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.